Ai lấy mất thanh xuân của tôi?
Trong những cuộc ly hôn hay ngoại tình, người ta cứ hay nói về thanh xuân: “Hãy trả lại thanh xuân cho tôi!” Khi chia tay, người ta có thể giải quyết các tranh chấp liên quan đến tài sản hay con cái một dễ dàng bởi nó hữu hình. Còn “thanh xuân” thì tính toán kiểu gì đây?
Hình như góc nhìn của chúng ta về “thanh xuân” chỉ liên quan đến thời gian và ngoại hình, và được cân đo đong đếm dựa trên tuổi sinh học. Tôi giả sử rằng, hai bạn yêu nhau 10 năm, sau đó người kia rời bỏ bạn ra đi. Bạn đau đớn nhìn lại bản thân, thấy mình đã già đi, dáng vẻ dần xuống cấp, nếp nhăn in hằn trên gương mặt, da dẻ sạm đi ít nhiều… Như vậy thì có thật là người kia lấy mất hay xài hết thanh xuân của bạn không?
Giả sử bạn không yêu người đó, thì 10 năm sau bạn vẫn cứ già đi mà, phải không? Thế nên, không ai lấy đi thanh xuân của bạn cả; chỉ là theo quy luật tự nhiên thì mọi sự đi theo tiến trình lão hóa mà thôi. Vì thế, hãy định nghĩa thanh xuân ở một góc nhìn khác. Và thanh xuân ấy chính là sức sống và sự tươi trẻ của tâm hồn – điều mà chúng ta luôn cần gìn giữ dù ở bất cứ lứa tuổi nào.
Khi ấy, thời gian không làm cho bạn mất đi thanh xuân; sự bỏ rơi hay phản bội của ai đó cũng không lấy mất được thanh xuân của bạn; bạn trải qua sinh nở vài lần cũng không làm thanh xuân của bạn cạn kiệt; những khổ đau bạn gặp phải trong cuộc sống cũng đành bất lực với thanh xuân của bạn…
Thật vậy, nếu ta hiểu sâu sắc hơn về thanh xuân, rằng nó không chỉ bị giới hạn ở ngoại hình, mà nó được nhìn rộng ra ở chiều sâu của tâm hồn, của sứ mạng, của đam mê, của nhiệt huyết và tình yêu cuộc sống… thì thanh xuân không bao giờ mất!
Nhận xét
Đăng nhận xét