Con dâu gây sức ép bắt chồng "đuổi" mẹ chồng

 Tôi vừa phải đón mẹ tôi về dù biết chồng mình hẳn sẽ thấy không thoải mái khi ở cùng mẹ vợ. Nhưng tôi biết làm sao khi mà anh tôi vì vợ mà đuổi cổ mẹ ra đường? Đẻ con trai để nhờ cậy tuổi già nhưng cuối cùng con gái phải gánh, nghĩ mà cám cảnh thay.



Nhà tôi có 2 anh em. Bố tôi mất sớm, mẹ ở vậy nuôi 2 anh em. Cũng như nhiều cha mẹ dưới quê, mẹ vẫn bị tư tưởng trọng nam khinh nữ nên dồn hết mọi thứ cho anh tôi. Hồi đầu tôi cũng cảm thấy bất công. Nhưng càng lớn, tôi càng hiểu, thật sự làm con trai ở cái xứ Việt này thật không dễ. Vì không phải mọi phụ nữ đều biết nghĩ, biết thông cảm và biết trân trọng người đàn ông của mình. Nhiều phụ nữ luôn mặc định rằng đàn ông phải nuôi được vợ con, đàn ông phải có sự nghiệp hiển hách, phải có nhà cửa. Và nếu đàn ông không được vậy thì vợ sẽ coi thường. Không chỉ vợ, mà cả những người xung quanh nhìn vào cũng sẽ coi thường. Nên nhiều khi vợ ban đầu lấy chồng vì yêu nhưng coi thường chồng vì những lời dè bỉu xung quanh. Chị dâu tôi đúng là vậy. Hồi anh chị mới yêu nhau, biết nhà tôi nghèo, chị vẫn vượt qua mọi thứ để làm vợ anh tôi. Mẹ tôi biết ơn con dâu vì điều đó nên luôn dành những điều tốt đẹp nhất cho con dâu. Thậm chí miếng ngon cho con dâu chứ không cho con gái. Tôi hiểu rằng mẹ chiều con dâu vì con trai. Mẹ sẵn sàng tằn tiện từng đồng để đưa anh tôi mua nhà. Mẹ muốn trong mắt con dâu, chồng là người đáng trân trọng. Mẹ cũng đôi lần ứa nước mắt ôm tôi vỗ về: Con hiểu cho mẹ. Tôi hiểu chứ! Nên chẳng đòi hỏi gì. Bản thân tôi cũng luôn nhìn chị dâu để uốn mình. Cũng vì anh tôi thôi.

Anh tôi không phải là kiểu con trai bất hiếu. Anh cũng rất yêu mẹ. Anh nỗ lực học hành để khi ra trường kiếm một công việc tốt. Làm ra tiền để phụng dưỡng lại mẹ. Nhưng nhà tôi chẳng có thế có lực nên anh cũng chỉ kiếm được tiền vừa phải, làm một công việc tử tế nhất có thể. Rồi cưới vợ. Anh chị có 2 cậu con trai. Ngày xưa, tôi nhìn anh để ước có một người chồng như anh là mãn nguyện lắm rồi. May mắn thay, tôi gặp chồng tôi bây giờ, cũng là người giống anh. 

Mọi chuyện chỉ bắt đầu xấu đi khi chị dâu tôi đi làm trở lại sau khi đẻ liền tù tì 2 đứa con. Chị kiếm tiền tốt hơn anh. Chị bắt đầu có những biểu hiện tiêu cực khi bạn bè chị hay trêu chị là thuê grab đón. Bởi anh tôi tằn tiện nên ăn mặc giống xe ôm khi đón vợ. Chị bắt đầu không muốn anh đến đón. Rồi sau đó, chị thường xuyên gây gổ với mẹ tôi. Dù mẹ ở cùng nhưng gần như sống biệt lập tầng trên cùng. Chị luôn muốn thuê nhà riêng cho mẹ chồng vì cảm thấy ở chung bất tiện. Nhưng tôi biết, chẳng qua chị hay đọc những câu chuyện mẹ chồng con dâu thôi nên có tư tưởng không muốn sống cùng mẹ chồng. Nếu không có mẹ tôi, 2 đứa con của anh chị sẽ phải thảy cho giúp việc. Nhưng với chị, thà thuê giúp việc còn hơn để bà nội chăm chúng. Mâu thuẫn càng về sau càng nhiều. Mẹ nhịn mãi không chịu được nên hai mẹ con suốt ngày cãi nhau. Tôi thì nghĩ là chị muốn đẩy mối quan hệ này căng thẳng để dễ bề ép anh tôi thôi. Chứ mẹ thì vẫn thế. Mẹ vẫn là mẹ như bao lâu nay thôi. Có chăng chỉ là mẹ già hơn nên bệnh tật và tuổi già ảnh hưởng đến hóoc môn. Nên mẹ không nhịn được nhiều như ngày xưa. 

Cuối cùng, chị dâu đưa đơn đòi ly dị nếu vẫn bắt chị phải sống tiếp với mẹ chồng. Anh tôi nhìn 2 đứa con còn chưa biết chạy, chưa biết nói sõi, mà cắn răng giữ lại gia đình. Anh bảo tôi: Chờ cho 2 con cứng cáp, anh sẽ nói chuyện một lần nữa. Nếu vợ anh vẫn vô lý như thế, anh sẽ đồng ý ly dị. Còn bây giờ, em phải giúp anh chăm mẹ. Tôi phải đón mẹ về ở cùng vì thế.

Tôi thật không biết mai này có quả báo không khi mà chị dâu tôi cũng sẽ thành mẹ chồng. Đưa mẹ về nuôi, tôi đã phải khóc không biết bao nhiêu lần để chồng tôi chấp nhận. Bởi nhà tôi thì bé. Bởi chồng tôi cũng có mẹ già cần chăm nhưng cũng vì không muốn phải đối mặt với con dâu- mẹ chồng mà anh để mẹ sống cùng em gái anh. Giờ thì mẹ mình không chăm lại đi chăm mẹ vợ. Tôi hiểu chồng mình cũng suy nghĩ lắm. Nhưng không làm thế thì phải làm thế nào? Chúng tôi tự nuôi bản thân còn chật vật, tiền đâu thuê cho mẹ ngôi nhà? Giờ tôi chỉ biết cố gắng kiếm tiền, cố gắng chăm sóc mẹ chồng mình nhiều hơn để bù đắp. Mong sớm đến ngày anh tôi đủ dũng khí ly dị người vợ kia mà đón mẹ về. Bởi nhà là do mẹ tích cóp bán nhà dưới quê, đưa anh tôi mua. Chị dâu lấy chồng rồi đẻ con ở nhà suốt. Giờ mới đi làm lại, có ít tiền bắt đầu đổi khác. Thật sự, tiền nó bạc đến thế sao hay chỉ chị dâu tôi mới là người như thế? Còn anh trai tôi nữa? Dù biết là anh có những nỗi niềm riêng như anh nói nhưng trong lòng tôi, hình tượng về anh đã sụp đổ ít nhiều. Còn chồng tôi nữa, không biết chồng tôi chịu cảnh này được bao lâu? Tôi cũng sợ vì chuyện này mà hôn nhân của mình cũng sẽ có những sứt mẻ. Nhưng chả thể mặc mẹ mình được…

Có anh chị nào ở đây cho tôi xin một vài lời chia sẻ cùng…

Nhận xét

Bài đăng phổ biến