Hôn nhân của em liệu có cứu vãn được không?

Chúng em kết hôn mới được hơn 1 năm, con gái đầu lòng được 6 tháng tuổi rồi. Từ khi yêu đến khi cưới, đến khi em bầu bí mang thai và sinh con, chưa khi nào anh ấy không phản bội em cả. 

Từ ngày yêu, em tha thứ vì em yêu anh thật lòng. Nên anh khóc lóc van xin em, em mủi lòng mà tiếp tục. Em sai rồi.

Đến khi gần cưới, anh lại phản bội em, lần này em vì gia đình 2 bên nên không dám huỷ hôn. Em lại tiếp tục vì a lại khóc và xin em tha thứ. Em lại sai lầm lần nữa. 



Cưới xong một thời gian, em cũng mủi lòng đồng ý sinh con. Trong khi em bầu thì anh lại phản bội em tiếp, dù em phát hiện và khóc nhiều thì anh vẫn không dừng lại. Anh vẫn tỏ ra yêu thương em, sáng đưa em đi làm, chiều đón em về vì em bầu bí không đi xa được. Nhưng anh lại cặp với 1 cô sinh viên. Tất cả những lần chồng em phản bội em, đều là anh ấy chủ ý lừa dối cả người kia, đến khi bị phát hiện đã có gia đình thì họ tìm đến và báo cho em biết.

Đến tận khi em sinh con được 3 tháng mà chồng em vẫn chưa dừng lại. Em doạ li hôn, mọi chuyện với cô sinh viên kết thúc. Anh ấy cố gắng để em có thể tha thứ, nhưng lần này em thật sự mệt quá rồi. Cái chính là em mất hết niềm tin rồi. Em thậm trí ghê tởm chồng em mỗi lần muốn gần gũi em, nên em cự tuyệt xa lánh chồng. Chỉ nghĩ đến thôi là em lại nhớ đến lúc chồng em ở cạnh những người con gái khác, mặc em bầu bí nằm nhà 1 mình. Em đã khóc suốt thời gian mang bầu. 

Em đã đề nghị li hôn, vì thật sự từ lúc bầu bí đến bây h, dù sống cùng nhau, ăn cùng nhau, chồng em vẫn lo cho mẹ con em chu đáo, nhưng đêm đến vợ chồng em chẳng khác nào li thân rồi. 

Chúng em cũng đã nói chuyện với nhau về con và tài sản. Em đề nghị anh ấy họp gia đình để nói chuyện với bố mẹ 2 bên. 

Em làm vậy có sai ko ạ? 

Em biết nếu li hôn thì khổ nhất là con gái em, nhưng làm sao e có thể sống mãi như thế này cả đời đây? Làm sao e có thể tin tưởng ck em thêm được nữa? Làm sao em vượt qua được cảm xúc của chính mình khi hằng đêm cứ nằm thu lu góc giường mà cảm thấy uất ức (mọi chuyện chồng em làm chưa ai biết cả, gia đình 2 bên đều nghĩ chúng em hạnh phúc lắm, bố mẹ em nghĩ rất tốt về con rể nữa) 

Em phải làm thế nào đây? Em thương con em quá

Nhận xét

Bài đăng phổ biến