Vợ cũ cứ dần mới, sao vợ mới cứ dần cũ
Thật trớ trêu! Vợ cũ của tôi thì cứ mới mỗi ngày trong khi vợ mới của tôi lại mỗi ngày một cũ kỹ. Xin đừng nghĩ tôi có tà niệm gì với vợ cũ khi đang có vợ mới. Chỉ là tôi đang cười trong nước mắt, đau khổ trong hạnh phúc thôi…
Tôi không tiếc nuối gì vợ cũ cả, là thật lòng đấy. Dù đôi lần, vợ cũ vẫn nắm tay hỏi tôi: Anh có hạnh phúc với Ngân không? Tôi biết vợ cũ vẫn chưa hết yêu tôi. Nhưng tình cảm của tôi dành cho vợ cũ giống như một người bạn tri âm tri kỷ không hơn. Dù vợ cũ mỗi ngày một xinh hơn, giỏi giang hơn, mới mẻ hơn. Trong khi vợ mới của tôi thì đang cũ dần đi theo từng ngày.
Tôi kết hôn với vợ cũ năm 27 tuổi. Hôn nhân kéo dài được chưa đầy 1 năm thì tan đàn xẻ nghé. Là lỗi tại ai giờ không quan trọng nữa. Tôi cũng chẳng còn giận vợ cũ vì đã từng khiến tôi tổn thương. Tôi nghĩ thông suốt rồi. Là do cô ấy hồi đó trẻ người non dạ. Giá chúng tôi hồi đó có thể ngồi lại cùng nhau, dốc ruột dốc gan mà nói ra những điều mình ấm ức, mình kìm nén chắc chúng tôi sẽ sửa chưã được hôn nhân này mà không phải thay mới chúng. Giá cô ấy nói cho tôi biết việc mẹ tôi và em gái tôi đã khiến cô ấy tổn thương thế nào, chán nản ra sao, mệt mỏi nhường nào. Nhưng cô ấy vẫn cam chịu và đến khi không thể cam chịu nổi nữa, cô ấy đã nổi loạn. Tôi đúng là gã đàn ông vô tâm khi bênh mẹ, bênh em gái mà nổi điên đuổi cô ấy ra khỏi nhà. Và tệ hại thay, gã sếp cô ấy đã “tranh thủ” lúc chớp tắt ấy mà tấn công. Vẫn biết là ngoại tình sai trái nhưng không có lửa làm sao có khói? Phụ nữ vốn yếu đuối và cả tin. Tôi từng gay gắt cho rằng ngoại tình thì đừng có bao biện. Trâu không uống nước ai mà ghì đầu trâu được? Nhưng nói vậy cũng là sai rồi. Những người có thể không ngoại tình chẳng qua bởi họ chưa trải qua một tình huống đủ mạnh khiến họ muốn phá rào thôi. Đến giờ tôi mới hiểu rằng trái tim con người là thứ vi diệu đến mức không một lý trí nào có thể điều khiển được nó. Cô ấy khi đó 24 tuổi, cái tuổi còn quá trẻ để biết rằng hậu quả sẽ nghiêm trọng đến thế nào khi ngoại tình. Đến khi nó xảy ra, vợ cũ của tôi đã từng có ý định quyên sinh. Nhưng rồi cô ấy đã hồi sinh bằng tất cả sự thay đổi mạnh mẽ. Từ một cô gái động tý là muốn nổi loạn, giờ cô ấy trầm tính hơn. Cô ấy đã chăm sóc bản thân tốt hơn. Không còn chồng, cô ấy đã lao vào công việc, trở thành một “nữ tướng” và có một cuộc sống rực rỡ hơn. Chỉ là vẫn luôn dõi theo tôi và chưa bao giờ hết yêu tôi. Thậm chí, tình yêu ấy còn khiến cô trở thành bạn thân của em gái tôi và mẹ tôi. Lễ tết vẫn qua tặng quà mẹ và em gái tôi.
Tôi lấy vợ mới năm mình 34 tuổi. 7 năm sau cuộc hôn nhân đầu. Vợ mới 26 tuổi. Chưa từng kết hôn. Người phụ nữ đã mở toang trái tim tôi sau 6 năm nó đóng kín. Vợ mới bắt đầu bằng những luồng gió mới mẻ. Nhưng cưới xong thì tắt gió lúc nào không hay. Cái gì mà muốn trở thành một nội trợ? Việc vợ mới xin nghỉ làm chỉ để muốn chăm con ban đầu tôi cũng đồng ý vì nghĩ con mới sinh cần mẹ toàn thời gian. Nhưng con 2 tuổi, 3 tuổi rồi 4 tuổi thì vợ vẫn không đi làm trở lại. Có lẽ cô ấy bị cơn lười xâm chiếm. Mình tôi lo đủ kinh tế rồi nhưng tôi thật sự không thích vợ nghỉ làm. Tôi vẫn muốn vợ đi làm vì có đi làm vợ mới mở mang được đầu óc, tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Vợ mới cứ dần cũ kỹ trong cả việc ăn mặc, suy nghĩ, cách yêu chồng. Tôi thấy vợ mới kỳ lạ. Phụ nữ ai mà không thích váy áo, shopping? Vậy mà vợ mới không thích. Suốt ngày ăn mặc xuề xoà. Ở nhà với con riết khiến vợ chỉ quan tâm toàn chuyện vụn vặt. Tôi đã dần dà không biết nói chuyện gì với vợ vì nói vợ cũng không hiểu, không quan tâm. Vợ chỉ quan tâm tôi mang lương về cho vợ bao nhiêu. Rồi thay vì quản lý chi tiêu, vợ lại thành ky bo kẹt sỉ khi bỏ lọ chúng. Tôi bảo nhà mình có tiền rảnh rỗi thì đi du lịch, mua sắm cho đường hoàng. Vợ lại không chịu. Du lịch kêu tốn tiền. Nhà toàn mua mấy đồ rẻ tiền dăm bữa nửa tháng là hỏng. Tiền sửa nhiều hơn tiền mua mới. Chổi cùn dế rách lúc nào cũng chất đầy trong nhà. Bảo bỏ đi cho đỡ chật lại tiếc. Chồng tiêu quá 3 triệu/tháng là dằn vặt chồng. Mỗi tháng chồng chỉ được tiêu không quá 3 triệu. Tôi toàn phải có quỹ đen thì mới sống được. Vợ mới thật lòng mà nói thì là một phụ nữ tốt. Chỉ là cứ sống rất cũ. Tích cóp tiền với ước mơ về già sẽ có tiền để sống không nhờ vả vào con cái. Trong khi tôi thì quan niệm rằng tiền phải mang đến niềm vui cho gia đình. Tôi đi kiếm tiền về là để vợ con tiêu pha thoải mái hơn chứ không phải bóp mồm bóp miệng thế này. Là chưa kể mẹ tôi còn 2 miếng đất đã vào tên sổ đỏ cho tôi để sau này mẹ có đi thì nó thuộc về tôi. Em gái cũng đã lấy chồng và nhà nó thì quá ổn rồi. Nó chưa bao giờ có ý nghĩ xin gì từ mẹ với anh. Nó còn giục tôi cho vợ đến làm công ty chồng nó. Vì vợ tôi từng làm phiên dịch tiếng Trung hồi sinh viên, làm xuất nhập khẩu trước khi làm vợ tôi. Quá hợp với công ty chồng nó- một đối tác lớn cho một công ty TQ. Nhưng vợ không chịu đi làm, kêu là sinh con xong tiếng Trung bay hết rồi. Chính xác là vợ lười. Vì vợ vẫn xem phim Trung Quốc không dịch mà. Vợ chỉ thích chơi với con và đếm tiền chồng mang về.
Tôi không có ý định so sánh vợ cũ với vợ mới đâu. Tôi kể câu chuyện này là bởi tôi cần lời khuyên của anh Tú và mọi người. Tôi phải làm sao để vợ mới của tôi đừng cũ kỹ mãi như thế. Và tôi phải làm sao để vợ cũ có thể mở lòng đến với hạnh phúc lần nữa mà đừng tốn thời gian chờ đợi tôi. Thật sự, tôi xót xa lắm khi thấy vợ cũ 6 năm qua chỉ loanh quanh một mình. Tôi từng giới thiệu vài người bạn rất ổn cho vợ cũ. Nhưng lần nào vợ cũ cũng chỉ gặp họ để nói về… tôi. Rằng vợ cũ đã sai thế nào và vợ cũ vẫn còn yêu tôi ra sao. Làm cho mấy người bạn ấy đều lắc đầu le lưỡi. Cô ấy xứng đáng để được hạnh phúc lần nữa! Vậy mà lúc nào cũng bảo với tôi rằng giá như hồi đó có 1 đứa con với tôi thì có phải bây giờ không cảm thấy cô đơn. Thậm chí có lần vợ hỏi xin tinh trùng của tôi để vợ đi làm thụ tinh nhân tạo nữa. Tất nhiên, đời nào tôi cho. Mẹ và em gái của tôi thì dù rất yêu quý vợ mới của tôi nhưng vẫn coi vợ cũ như con gái, chị gái. Ba người họ vẫn thường rủ nhau đi du lịch suốt. Vợ mới của tôi thì khá vô tư, không nghĩ ngợi gì vì luôn tin tưởng vào tôi. Đó cũng là lý do tôi luôn cố gắng giữ lòng tin đó của vợ.
Mong những lời khuyên của mọi người!
Nhận xét
Đăng nhận xét