Con thầy- vợ bạn- gái cơ quan

Tôi luôn tự nhắc mình: Con thầy- vợ bạn- gái cơ quan để mình đừng vọng tưởng. Và tôi đã làm được vậy 3 năm qua. Nhưng giờ thì tôi đang không thể kìm chế nổi bản thân mình. 



 Em là con của thầy giáo Chủ nhiệm tôi năm lớp 12. Vì thầy có tiếng nên tôi cho em vào công ty tôi thực tập dưới quyền quản lý của tôi. Sau thời gian thực tập, sếp tôi rất ưng và giữ em làm trợ lý cho sếp. Nên về phân định chức danh hành chính, tôi vẫn kém em một bậc. Đó cũng là lý do mà dù thương em từ hồi còn đi học nhà thầy, tôi chưa bao giờ dám ngỏ lời với em vì đó là con gái rượu của thầy. Đến khi em vào thực tập, tôi cũng lại vừa lấy vợ nên cũng dặn lòng coi như em chỉ là một cô em gái mưa. Tôi luôn giấu kín tình cảm của mình nên em không hề hay biết tôi đã yêu em gần 15 năm trời như vậy.

Tôi ly dị vợ 3 năm trước. Lý do thì là bởi vợ tôi lén lút quan hệ với sếp cô ấy, làm bồ nhí của sếp cô ấy từ trước cả khi cưới tôi. Lấy nhau được 3 năm, có một cô con gái, tôi mới phát hiện ra. Tôi đã đi thử DNA và xác nhận đó là con tôi dù trước đó, quay ngược lại khoảng thời gian trước khi cô ấy mang bầu, vợ tôi với sếp thường xuyên đi công tác với nhau. Tôi còn được thám tử tôi thuê hack hòm mail cô ấy và thấy rất nhiều clip của họ nữa. Nên ly dị là chuyện không tránh khỏi. Cô ấy cũng không giành quyền nuôi con mà vứt con cho tôi nuôi. Tôi cũng chẳng quan tâm gì đến cô ấy nữa sau khi ly dị. Nghe đâu giờ cô ấy vào SG làm bồ nhí ai đó. 3 năm qua chỉ duy nhất 1 lần cô ấy gửi quà sinh nhật con gái rồi thì biệt tích. 

Tôi ly dị vợ đúng thời điểm em lấy chồng. Đương nhiên là sếp của tôi rồi. Sếp của tôi chả có gì ngoài tiền. Cũng đã hai đời vợ và cái ghế này cũng từ gia đình vợ đầu. Ly dị xong sếp chiếm luôn công ty. Nên dù chúng tôi là bạn (vì học đại học cùng nhau), nhưng mối quan hệ cũng sơ sài. Tôi vào đây làm vì công việc nhàn lương cao bởi tôi quá hiểu thằng bạn mình- sếp của mình. Nó chả có tài cán gì sất. Chuyên môn của công ty đều nhờ tôi và đội ngũ các giám đốc bộ phận. Nó may mắn vì toàn người giỏi. Lại thêm nó giỏi quan hệ nên mang về nhiều dự án qua gầm bàn. Vợ thứ 2 của nó lấy nhau được nửa năm cũng tan vì nó đánh vợ nhập viện. Thế mà em lại vẫn chịu lấy nó. Tôi khi nghe tin đã khá choáng váng. Nhưng lúc đó tôi cũng đang lo chuyện ly dị vợ, đưa con đi xét nghiệm DNA, cũng đang rối tinh lên nên chẳng thể khuyên cản. Trong mắt em khi đó thằng bạn tôi, sếp của tôi ngời ngời. Hoặc cũng có thể do có bầu nên em phải cưới. Thầy tôi dạo đó đã khóc với tôi vì con gái rượu của thầy chưa từng yêu ai mà lại vập vào một người đàn ông trải qua 2 đời vợ như thế. Thầy cũng là gà trống nuôi con nên chẳng biết phải làm sao ngoài việc chấp nhận.

Sau khi em sinh con, tôi cũng ổn định được cuộc sống thì chúng tôi thường xuyên chat chit với nhau. Vì thầy rất quý mến tôi, coi tôi như con trai thầy nên em cũng coi tôi như người thân ruột thịt của em vậy. Lại thêm lúc nào sếp tôi- chồng em cũng nói tôi là bạn chí cốt của nó (tôi thì chưa bao giờ nghĩ vậy, thậm chí coi thường nó), nên em chat chit với tôi hay nhờ tôi đưa đi đây đi đó sếp tôi, chồng em luôn thoải mái. Thậm chí nhiều lần nó rủ tôi về nhà nó nhậu rồi nó ngủ say tít mít và tôi ngồi với em cả đêm buôn chuyện. Nó tỉnh dậy thấy thế cũng coi như chuyện bình thường. Chỉ có tôi cứ hay tưởng tượng ra đủ thứ, kìm chế bản thân hết mức. Vì thử nghĩ xem, một thằng đàn ông vừa ly dị vợ, đang “đói kém” lại ngồi bên một phụ nữ xinh đẹp, mình đã thầm yêu suốt 15 năm giữa đêm thanh vắng thử hỏi có chịu được không? 

Tôi luôn tự nhắc mình: Con thầy- vợ bạn- gái cơ quan để mình đừng vọng tưởng. Và tôi đã làm được vậy 3 năm qua. Nhưng giờ thì tôi đang không thể kìm chế nổi bản thân mình. Vì em đã bắt đầu nhận ra bộ mặt thật của chồng em. Em bị gã đánh mỗi khi gã say. Em cũng phát hiện ra gã có bồ nhí bên ngoài. Chỉ là bóc bánh trả tiền thôi nhưng cũng khiến em ghê tởm gã. Tôi đã từng khuyên gã nhiều rồi, rằng vợ gã là một cô gái tốt. Nhưng lần nào gã cũng bảo tôi sến súa thảo nào bị vợ cắm sừng. Đàn ông nào chả phải vậy thì phụ nữ nó mới yêu. Nên khi tôi hỏi em, tại sao em ghê tởm gã, em bị đánh mà em vẫn không ly dị? Em bảo em yêu gã. Tôi nghe mà đau đớn vô cùng. 

Và rồi, vừa mấy tuần trước, trong một lần tôi không thể kìm chế mình, tôi đã làm một việc vô cùng khốn nạn: Tôi cưỡng bức em. Đó là một lần em khóc sau khi bị chồng đánh, tôi bỏ cả con gái mình ở nhà để chạy tới. Chồng em sau khi đánh em đã bỏ đi. Tôi gọi điện thì nó chỉ bảo nó bay vào Saigon xả xì trét. Tôi chửi nó thì nó tắt máy. Tôi an ủi em suốt đêm đó. Và khi xoa dầu vào vết thương em bị đánh, tôi đã không kìm chế được dục tính của mình, tôi đã lột phăng quần áo em ra và cưỡng bức em. Đúng nghĩa là cưỡng bức em. Sau đó tôi đã vô cùng hối hận, tôi xin lỗi em rất nhiều và không giấu em rằng 15 năm qua tôi luôn yêu em thầm lặng. Nhưng em không tin. Em bảo tôi chỉ nói ra điều đó để bao biện cho hành động của em. Và em bảo em không trách tôi, không giận tôi chỉ là em không muốn chuyện này xảy ra thêm một lần nào nữa. Em bắt tôi thề độc trên cả con em lẫn con tôi, rằng không bao giờ được phép làm vậy với em nữa. 

Tôi không thể thề độc được. Tôi biết mình quá yêu em rồi. Tôi muốn bất chấp tất cả để giành em lại với mình. Tôi muốn có em. Nhưng tôi phải bắt đầu từ đâu? Tôi có nên nói cho sếp tôi- thằng bạn tôi, rằng tôi đã làm tình với vợ nó để nó bỏ em? Hay tôi sẽ đến nói với thầy tôi, để thầy cùng khuyên nhủ em? Tôi phải làm sao để mang em đến hạnh phúc? Tôi luôn tin rằng tôi hoàn toàn có thể mang đến hạnh phúc cho em, cho con em và cho cả con gái tôi, con bé luôn khát mẹ vì mẹ đã bỏ nó đi từ khi nó còn bé xíu chưa biết chưa nhớ được khuôn mặt mẹ. 

Tôi đã như con thú điên cuồng lên khi nói với em rằng tôi muốn lấy em làm vợ. Nhưng em đã giữ chiếc quần lót của em và bảo tôi rằng nếu tôi cố tình làm vậy, em sẽ tố tôi cưỡng bức và sẽ không chịu trách nhiệm nếu như tôi bị xử lý hình sự. Xin hãy nghĩ đến con gái của anh mà đừng làm trò điên rồ đó nữa. Em hứa là nếu tôi không làm vậy, em sẽ cố gắng để mối quan hệ của chúng tôi trở lại bình thường như trước kia, vẫn sẽ coi tôi như người thân ruột thịt của em vậy…

Tôi phải làm sao đây?

Nhận xét

Bài đăng phổ biến