2 câu hỏi mỗi sáng thức dậy phụ nữ nên tự hỏi mình để hạnh phúc hơn
Tôi là một người mẹ đơn thân, nhưng tôi luôn rất khâm phục những “cuộc tình già”, những mối quan hệ vượt qua được khó khăn để sống hạnh phúc bên nhau.
Bản thân tôi đã trải qua rất nhiều đau khổ tận cùng, nhưng hiện giờ tôi thấy cuộc sống của mình an vui. Dù kinh tế vẫn còn phải tiếp tục cố gắng, và tôi cũng chưa tìm được bến đỗ của đời mình, nhưng đầu óc tôi sáng rõ, tâm hồn tôi nhẹ nhõm, yên bình. Tôi cũng muốn chia sẻ dần những kinh nghiệm của mình, để các chị em tham khảo, mong rằng giúp được cho ai đó đang chìm trong đau khổ như tôi trước đây. Tôi sẽ viết dần nhé, vì có rất nhiều điều muốn nói.
Hôm nay tôi xin chia sẻ về hai điều tâm niệm của tôi trong chuyện tình cảm. Tôi thấy rằng phụ nữ rất hay có lời khuyên cho nhau rằng: Phải biết yêu bản thân.
Tôi không biết mọi người định nghĩa yêu bản thân là thế nào, mà nhiều người lại đòi hỏi bạn trai/ bạn đời của mình phải xem mình như là nữ hoàng, phải yêu chiều, cung phụng, thậm chí là "nuôi" mình. Chỉ cần người ta lơ là mình thì mình buồn, mình giận, mình bỏ đi chơi, đi shopping, đi du lịch, thậm chí đi tán tỉnh người khác cho bõ tức, cho người kia ghen, hay sợ mất mình. “Không thay đổi được đàn ông thì thay đàn ông” - Đó dường như là tuyên ngôn của khá nhiều chị em "hiện đại", chủ động, sống cho mình, vì bản thân, yêu bản thân.
Tôi không nghĩ đó là yêu bản thân. Bởi vì bạn đang đặt cảm xúc của bản thân vào người khác. Vui khi họ quan tâm và buồn giận khi cảm thấy họ ko quan tâm (dù ngoài mặt tỏ ra bất cần, không thèm giận, nhưng lại “nguây nguẩy” đi làm đẹp, shopping - thì thực chất là đang giận, đang muốn làm gì đó để giải tỏa)
Tôi cũng không muốn dạy đời gì ai vì cuộc đời tôi cũng bình thường như bao người khác, có lên có xuống, có yêu thương rồi đổ vỡ, có vấp váp sai lầm. Nhưng khi trải qua nhiều chuyện, chiêm nghiệm được nhiều điều, tôi đã tự rút ra cho mình một bí quyết mà từ khi thực hiện nó, tôi thấy chuyện tình cảm của tôi thật vui vẻ, nhẹ nhõm. Và thú thật xưa nay tôi chưa bao giờ thiếu người yêu thương mình.
Bí quyết của tôi gói gọn trong 2 câu hỏi mà mỗi sáng thức dậy tôi thường tự hỏi mình:
1. Ngày hôm nay tôi sẽ làm gì để tôi:
- Xinh đẹp hơn.
- Khỏe mạnh hơn.
- Hiểu biết hơn.
- Giàu có hơn.
- An lạc hơn (phát triển tâm linh)
2. Ngày hôm nay tôi sẽ làm gì để người tôi yêu thương cảm thấy:
- Được quan tâm, chăm sóc.
- Được khích lệ, động viên.
- Được tin tưởng, tôn trọng.
- Được lắng nghe, trò chuyện.
- Được là chính mình.
Các bạn thấy đấy, trong 2 câu hỏi tôi đặt ra cho mình, không có câu hỏi hay thắc mắc nào là họ đã làm cái này cái kia cho mình chưa. Sao họ không quan tâm đến mình, ko nhắn tin cho mình, không mua quà vào dip lễ cho mình. Cũng không trách móc sao họ ko làm ra tiền, ko chăm chỉ, ko bằng anh này anh kia, v..v (Trước khi quyết định đến với nhau thì mình đã phải dùng cảm xúc, trực giác và lý trí, có sự tìm hiểu và lựa chọn nhất định rồi. Khi đã chọn thì mình hết lòng vun đắp, vượt qua khó khăn, chấp nhận nhược điểm)
Phần của tôi, tôi tự chịu trách nhiệm. Tôi cần tự chịu trách nhiệm cho sự xấu đẹp của mình, sự vui buồn của mình, sự giàu nghèo của mình. Nếu người kia cũng muốn san sẻ với tôi, cho tôi, thì tôi biết ơn lắm. Một cử chỉ nhỏ thôi cũng khiến tôi cảm kích và cảm ơn họ rồi.
Và thay vì để đầu óc suy nghĩ tại sao anh ta ko quan tâm đến mình, thì tôi dành đầu óc để suy nghĩ: mình sẽ làm gì để quan tâm đến anh ấy. Bởi với tôi, tình yêu chân thật là sự nâng đỡ nhau. Tôi không đặt nặng rằng mình phải cành cao, mình là phụ nữ phải được che chở. Tôi cho rằng phụ nữ cũng nên làm chỗ dựa cho người đàn ông của mình. Cả hai cùng nâng đỡ nhau.
Còn kết quả thế nào thì mình ko mong cầu. Mình gieo hạt cam sẽ ra cây cam thôi. Mình đẹp, mình tốt, mình tự chủ, mình cũng yêu thương, quan tâm đến người kia mà ko đòi hỏi, cáu kỉnh, thì lẽ dĩ nhiên là người kia cũng yêu thương, tôn trọng mình. Còn nếu họ không yêu mình nữa, hoặc mình không yêu họ nữa, không thể đi tiếp với nhau nữa, thì cũng là bình thường thôi (dù tất nhiên tôi luôn cố gắng vun đắp, vượt qua khó khăn trở ngại, miễn là người kia cũng vun đắp với mình). Nhưng nếu không được thì mình cũng nhẹ nhàng chấp nhận, bởi cuộc đời này là vô thường, mọi việc đều có thể thay đổi.
Nhận xét
Đăng nhận xét