Chuyện của những người phụ nữ "siêu nhân"
Anh đường đường là nam nhi đại trượng phu, sức dài vai rộng, khi bị ốm còn có cảm giác trời đất sụp đổ, không thiết tha gì. Vậy mà một người phụ nữ vóc dáng nhỏ bé, cũng bị ốm, mất ngủ cả đêm, lại có thể vùng dậy để một mình chăm sóc hai đứa con, lại vừa nấu cháo cho chồng...
Hai hôm nay, Hòa thấy trong người vô cùng mệt mỏi. Nước mũi cứ chảy ròng ròng, cổ họng khô rát, nuốt nước bọt cũng đau. Tối hôm sau, đến lượt thằng Tũn - đứa con thứ hai của Hòa người bỗng dưng nóng ran, sốt 39 độ C. Thằng bé nằm li bì, chả thiết ăn uống khiến cả hai vợ chồng đều lo lắng bất an. Hai vợ chồng tức tốc cho thằng bé vào viện khám xem bị làm sao. Thì ra thằng bé bị cúm gà H1N1. Rất may triệu chứng không nặng, chỉ cần uống thuốc là có thể thuyên giảm.
Mọi chuyện tưởng thế là xong, ai ngờ ngay chính tối hôm đó, vừa cho con đi khám về, đến lượt hai vợ chồng Hòa nằm bệt, sốt li bì, không nhấc nổi người dậy. Mặc dù giữa mùa đông giá lạnh, ngoài trời chỉ có 18 độ C mà mồ hôi cứ vã ra như tắm. Hòa nằm mê man cả đêm không biết gì cho đến khi trời tảng sáng.
Thằng cu Mít - cu lớn nhà Hòa đang ngủ với bà trên tầng hai cả đêm qua cứ nằng nặc đòi sáng nay đi ăn phở. Trời vừa sáng, nó đã xuống ngay phòng bố mẹ để đòi dẫn đi. Trong cơn mơ màng, Hòa chỉ nghe thấy loáng thoáng tiếng trẻ con khóc, rồi tiếng vợ Hòa dỗ dành thằng bé, sau đó anh lại lịm đi lúc nào không biết.
Lúc Hòa mở mắt tỉnh dậy thì đã gần 12 giờ trưa, đầu vẫn đau như búa bổ, anh quờ tay sang bên không thấy vợ và các con đâu đành cố gắng lết xuống dưới nhà. Xuống dưới tầng 1, thấy hai đứa bé đang chơi với nhau, còn vợ Hòa thì đang nấu cho anh một bát cháo hành. Hòa rất ngạc nhiên, gượng hỏi vợ: “Em khỏi rồi hay sao?” Vợ Hòa múc bát cháo vào chiếc bát to, rắc thêm rất nhiều hành và tía tô, mang đến cho Hòa và đáp: “Anh ăn đi rồi còn uống thuốc, em cũng như anh thôi, nhưng con nó đói, đòi đi ăn thì cũng phải cố. Sáng nay định lấy xe máy đi mà ra đến cửa không còn sức lực để dắt, hai mẹ con dắt nhau ra đầu phố ăn phở rồi em về nấu cơm”.
Tự dưng, cổ họng Hòa bỗng nghẹn đắng, miếng cháo đưa lên mà mãi không nuốt trôi, chỉ trực trào ra. Bất giác trong lúc đó anh nhớ lại đã không biết bao lần anh cãi nhau với vợ vì những chuyện cỏn con như rửa bát, đón con, lau nhà.... Anh đường đường là nam nhi đại trượng phu, sức dài vai rộng, khi bị ốm còn có cảm giác trời đất sụp đổ, không thiết tha gì. Vậy mà một người phụ nữ vóc dáng nhỏ bé, cũng bị ốm, mất ngủ cả đêm, lại có thể vùng dậy để một mình chăm sóc hai đứa con, lại vừa nấu cháo cho Hòa. Tình cảm vợ chồng chính những lúc này mới có thể hiểu rõ.
Xét cho cùng, ở đời phải trải qua khó khăn gian khó mới hiểu thế nào là lòng nhau.
Nhận xét
Đăng nhận xét