Thật cảm ơn cái lần nổi loạn 5 năm trước đã cho tôi sở hữu người đàn ông bây giờ
Tôi gặp chồng tôi bây giờ sau 3 năm ly hôn. Khi ấy anh cũng độc thân 5 năm rồi. Ở cái tuổi trên dưới 40, chúng tôi đều thận trọng, không vội vồ vập nhau.
Ban đầu chúng tôi chỉ là có một vài mối quan tâm chung, có vài người bạn chung nên thi thoảng chat hỏi nhau vấn đề gì đấy. Anh dịu dàng điềm đạm còn tôi nhạt nhẽo, tưng tửng, cứ lúc nào cần thì tôi chat, xong lại thôi.
Đến một ngày, tôi chợt nhớ mình có cô bạn Lan bằng tuổi nhưng chưa kết hôn bao giờ. Đề xuất giới thiệu cho anh, anh cũng ậm ừ đồng ý. Ngặt nỗi, trong thời gian chờ giới thiệu cho bạn thì tôi và anh chat chít nhiều hơn, có lần SN anh nhưng anh khá cô đơn, ra quán cf ngồi và chat với tôi. Tôi chúc anh SN sang năm sẽ có người thổi nến cùng (sau này điều này thành sự thật và ng thổi nến cùng đó chính là tôi 😬).
Ngày 29 Tết cách đây 5 năm, buổi sáng tôi đến nhà chị bạn gói bánh chưng. Đang gói dở thì hỏng cái khuôn. Đúng lúc ấy anh gọi rủ cf, tôi kể về chuyện cái khuôn, anh bèn phi ra chợ mua cái khuôn mang đến gói vèo hết đống bánh chưng trước sự ngỡ ngàng của tôi và chị bạn. Hôm đó mới là lần thứ 3 tôi gặp anh.
Chị bạn không hiểu mqh ntn nên cứ trêu: "Anh và nó chén nhau chưa?" rồi cười ồ: "Anh chén con này hộ e phát, mịa tầm này nó vẫn nghĩ là cần phải yêu cơ"... Cả 2 đứa rất ngại, nghĩ bụng ts tay còn chưa cầm chén chén cái gì.
Thế quái nào mà tối hôm đó trời mưa lây phây, đêm cuối năm rét ngọt làm cho bọn FA cảm thấy cô đơn một cách tệ hại. 9h đêm anh nhắn: "Trời mưa phùn thích quá, em muốn đi dạo một chút ko?". Đang không có gì giải trí, tôi khoác cái áo rồi ra ngoài. Leo lên xe anh, mùi Alure Home Spot thoang thoảng... tôi bảo lâu lắm em mới đc ngồi sau xe zai đấy, anh cũng bảo lâu lắm anh mới đc đèo gái nên căng thẳng phết... hehe
Đi lang thang mấy vòng Bồ Hồ. Rồi ghé quán cf Lục Thuỷ làm 2 cốc cf pha máy. Tôi cũng đú đởn thôi chứ uống cf toàn say. Y rằng, cf ở đó đắt, tham chọn hẳn loại 80k nên uống xong cứ thổn thức, nhộn nhạo hết cả ruột gan phèo phổi lên.
Anh thì vừa tợp đôi chén rượu ở nhà ông anh về nên có tí hưng phấn, kể hết chuyện nọ chuyện kia kiểu kiếm chuyện làm quà và quên đi cái thực tại cô đơn của bản thân. Đến 12h thì nhân viên quán ra xin lỗi anh chị cho em tính tiền cf rồi anh chị ngồi đến bao giờ cũng đc... Lúc này đường phố đã vãn người mà vẫn mưa... Anh hỏi em muốn đi đâu nữa không, 29 Tết có việc gì đâu, ở lại với anh chút nữa, anh về bây giờ cũng chỉ có 4 bức tường...
Tôi ngái ngủ bảo vâng anh muốn đi đâu... Anh bảo giờ chỉ muốn rủ em đi ngủ. Ô đệch, chưa thấy thằng nào thô lô bi ôi như này. Nhưng cái vẻ nom tử tế chân thành của hắn lại khiến mình thấy an toàn. Thế là 2 đứa, 1 đang hưng phấn vì rượu, 1 đang say cf cứ thế phi vào một cái ks A25 trên đường về. Tôi ko phải loại phóng túng, lúc đó tôi nghĩ gần 40t rồi, trưởng thành, không có lỗi với ai nên tôi cho phép mình mất dạy 1 lần xem ntn. Đêm đó cũng ngọt ngào nhưng tôi cảm thấy không phải cho lắm.
Sau vụ đó chúng tôi không gặp nhau 1 tuần, chat chit cũng ít và gượng gạo. Một hôm tôi đau dạ dày, anh bảo để anh mua cháo cho em, anh ko vào nhà đâu, e ra cổng lấy cháo rồi anh về luôn...
Thêm 1 tuần nữa, tôi thấy không ổn lắm nên bảo e và anh không hợp nhau đâu, thôi đừng chat chit nữa. Anh bảo tuỳ em, nhưng anh đã mua tặng e 1 chai nước hoa rồi, anh sẽ ship đến CQ. Anh có số ĐT này dành cho CV sẽ không bao giờ thay đổi, sau này em có thể gọi anh bất cứ lúc nào... Tự nhiên thấy chông chênh...
Một tuần nữa trôi qua. Nhóm bạn thân sực nhớ lời hứa của tôi bèn giục giã đến nhà cái Hương ăn lẩu để xúc tiến vụ giới thiệu anh cho Lan. Giật mình nghĩ chết thật chén anh ta rồi làm sao GT cho bạn đây? Nhưng ko hiểu sao lại tìm nick anh để chat. Anh đồng ý đến buổi hẹn.
Tối đó, tôi chờ anh dưới chân toà chung cư nhà Hương. Gặp lại nhau 2 đứa đều gượng gạo, lúc trong thang máy chỉ có 2 người cũng đứng rất xa, chỉ hỏi thăm xã giao. Vào bữa lẩu, Lan nấu lẩu riêu rất ngon, bày biện các thứ các thứ. Cả bọn trong đó có chồng Hương, tợp hết 2 chai rượu. Từ đó dù nói chuyện với Lan nhưng anh luôn nhìn tôi. Kết thúc, anh về trước, chúng nó lôi tôi ra đấu tố: "Dư thế là dư lào?" 😬
Vừa ra khỏi nhà Hương, anh chat: "Anh đến cuộc hẹn này chỉ để gặp em. Anh rất nhớ em!"
Tối hôm sau, trời bão to mưa ngập ngụa cả đường. Đúng lúc giông gió, anh đứng trước cổng nhà tôi. Thế là xong. Chúng tôi lao vào nhau. Anh bảo mỗi ngày anh đều nhớ em, anh có linh cảm rất tốt về mối quan hệ của chúng ta.
Câu chuyện tiếp theo ntn thì như tôi đã kể ở tus Chủ động hạnh phúc. Chúng tôi yêu nhau và hợp nhau mọi thứ. Mỗi ngày thức dậy, mỗi tối đi ngủ tôi đều cảm thấy cs bình an, thư thái.
Cần thiết phải nói thêm rằng sau vụ môi giới không lên phải đền đạn, anh đã phải khao cả bọn một bữa. Và cho đến giờ, Lan tuy vẫn ế nhưng cô ấy phải thừa nhận tôi hợp với anh hơn.
Hàng năm, chúng tôi luôn dành tối 29 Tết để uống cf Lục Thuỷ. Lần nào cũng là 2 loại cf định mệnh đó. Năm nào cũng chụp chung một cái ảnh ở chốn cũ.
Thật cảm ơn cái lần nổi loạn 5 năm trước đã cho tôi sở hữu người đàn ông bây giờ
Nhận xét
Đăng nhận xét