Vì sao bạn mất niềm tin vào tình yêu, hôn nhân?
Tôi là người không hạnh phúc trong hôn nhân. Có người hỏi tôi có mất niềm tin vào tình yêu không? Khi có rất nhiều những vụ scandal về tình cảm diễn ra, khiến rất nhiều người mất niềm tin vào cái gọi là tình yêu đôi lứa.
Hình ảnh 2 ông bà già trăm tuổi vẫn nắm tay nhau trên đường, đôi mắt nhìn nhau tình cảm. Người ta share hình ảnh, rồi lại tin tưởng đôi chút vào tình yêu là có thật. Rồi mai kia, vợ chồng tỷ phú có tâm, có tầm, có tài, người chồng còn mỗi tối rửa bát cho vợ vẫn cứ chia tay, khiến cả thế giới chao đảo. Hoặc cặp Song - Song nổi tiếng xứ Hàn, với đám cưới đẹp như mơ, kết thúc sau 8 tháng với rất nhiều đồn đoán và nuối tiếc. Người ta lại sợ hôn nhân và không tin vào tình yêu là mãi mãi. Có phải hôn nhân là nấm mồ chôn tình yêu.
Với trải nghiệm của chính mình, tôi biết có rất nhiều người sợ hôn nhân như con chim đậu cành cong. Hỏi tôi có sợ không? Sợ chứ, sợ tổn thương trong hôn nhân khiến mình, khiến người thân của mình đau đớn. Hôn nhân là rất nhiều những ràng buộc chồng chéo nhau, tới mức có đứt ra được cũng không hết, không kể những đau đớn trong khi ràng co được mất. Nhưng hỏi tôi, có mất niềm tin vào tình yêu và hôn nhân không thì câu trả lời của tôi là không. Người ta thường hay nhìn vào các trường hợp cụ thể để quy kết rằng nó là thế, nhưng thực tế chưa hẳn là đúng.
Ai cũng biết giờ bệnh tật nhiều, vào bệnh viện thấy sao đâu ra nhiều người bệnh thế. Nhưng thực tế người khỏe nhiều hơn rất nhiều. Giờ cũng rất nhiều cặp ly hôn nhưng tỷ lệ các cặp vợ chồng sống bên nhau cũng rất nhiều, nhiều hơn tỷ lệ ly hôn rất nhiều, tôi vẫn chứng kiến cuộc sống hôn nhân của bạn bè tôi, nó không có nhiều thăng trầm nhưng nó bình yên đúng nghĩa. Vẫn có những khó chịu bên nhau, vẫn có những vui vẻ bên nhau và vẫn vươn tới những cái chung và chỉnh sửa hàng ngày. Tôi luôn cho rằng mọi mối quan hệ đều biến động bởi chính mỗi con người đều biến động nên chúng ta luôn phải thích nghi và nuôi dưỡng. Không mối quan hệ nào xác thực rồi không chăm mà lớn. Cây tình yêu cũng vậy, cả hai cùng chăm, cũng nuôi, cùng bảo vệ thì mới trường tồn được. Cái quán mở ra, thực khách tới ăn, để tồn tại đại đa số phải thích, vài khách không thích không ảnh hưởng nhà hàng, khách rất thích có lời khen tặng cũng rất ít. Đại đa số hài lòng và không nói gì. Tôi đồ rằng tình yêu sau hôn nhân cũng vậy. Nó cũng không có điều gì phải nói và bởi người ta cảm thấy hài lòng là được.
Còn tôi á, tôi cũng sẽ không đánh đồng mình vào điều gì cả. Có thể hạnh phúc, có thể không. Tôi sẽ hạnh phúc nếu tìm đúng người, biết cách nuôi dưỡng tình cảm. Còn nếu không việc ly hôn vẫn có thể xảy ra vì nó là thỏa thuận của hai bên. Có thể ai đó sẽ nói, nó nói hay thế. Rồi xem lấy chồng hạnh phúc được mấy ngày. Có thể lắm chứ, tôi có thể vẫn sai ở đâu đó và vẫn có thể ly hôn. Nhưng là do tôi sai chứ với tôi tình yêu vẫn luôn tồn tại. Do vậy nên tôi chẳng đổ tội gì cho ai đó ngoài chính mình. Bởi mọi thứ xảy ra đều có sự đóng góp của tôi, dù tốt, dù xấu.
Ngoài kia,
Ai đó hạnh phúc trong hôn nhân, không ảnh hưởng tới bạn.
Ai đó không hạnh phúc trong hôn nhân, cũng không ảnh hưởng tới bạn.
Bởi chính bạn biết hạnh phúc của bạn là gì. Và dù có thế nào, bạn luôn có ngày mai để bắt đầu lại lần nữa.
Và bởi vì tôi là con người. Tôi muốn có một quan hệ đặc biệt với ai đó. Muốn yêu và được yêu, muốn trao và được nhận. Với tôi, đó là một mong muốn rất con người, rất lành mạnh. Và tận sâu thẳm lòng mình, tôi biết tôi mong muốn và xứng đáng được hạnh phúc, giống như tất cả mọi người.
Tôi vẫn luôn tin vào tình yêu có thật giống mặt trời luôn mọc ở đằng đông, mặc kệ việc tôi có dạy sớm để nhìn thấy nó hay không.
Nhận xét
Đăng nhận xét