Bị liệt nửa người, nên tìm người tình cho chồng hay ly hôn?
Em bị tai nạn liệt nửa người, ngoài việc sex chồng em ko thể chấp nhận sự thật vợ mình bị như vậy. Luôn oán hận tại sao cuộc đời mình lại phải gánh chịu số phận như vậy.
Ảnh minh hoạ
Năm nay em 37 tuổi và chồng em 38 tuổi. Chúng em kết hôn đã được 14 năm và có 3 con : một bé 13 tuổi, 7 tuổi và 3.5 tuổi. Vợ chồng em lấy nhau khi cả mới đi làm, gia đình 2 bên điều kiện kinh tế bình thường. Hai đứa quen nhau khi cùng làm ở 1 công ty, em làm nhân viên kho còn chồng em làm bảo vệ. Đến khi lấy nhau rồi thì thấy nếu cả 2 cùng làm công việc với mức lương thấp như vậy thì sẽ không ổn để lo cho gia đình. Vì vậy sau đó chồng em đã nghỉ làm và học lái xe rồi chuyển sang làm lái xe.
Một, hai năm đầu chồng em đi lái thuê cho công ty nhưng lương cũng không ăn thua. Nên quyết định nghỉ và mua 1 cái xe tải để chở hàng. Toàn bộ chi phí mua xe gần như vay toàn bộ. Vì như em nói ở trên điều kiện gia đình 2 bên bình thường, vợ chồng mới cưới 2,3 năm cũng không dành dụm được bao nhiêu.
Chồng em là 1 con người cực kỳ chịu khó làm, không rượu bia, thuốc lá, cực kỳ yêu thương vợ con. Vợ chồng em từng bước đi lên từ lúc khó khăn nhất, qua nhiều lần vay mượn đổi xe từ xe cũ đến xe mới, dần dần cũng ổn định. Suốt hơn 10 năm vợ chồng em luôn trong tình trạng vay mượn ngân hàng đổi xe cũ, sang xe mới rồi xe bé sang xe to để phù hợp với công việc.
Rồi vợ chồng em cũng làm được nhà mua sắm trang thiết bị đầy đủ, sinh và nuôi 3 đứa con. Vì sao chồng em chọn nghề lái xe là do chồng em trình độ văn hóa chỉ là 12/12. Em yêu chồng em do con người anh ấy. Em thực ra cũng chỉ học trung cấp và ra làm chân nhân viên kế toán bình thường chứ cũng không có gì nổi bật. Vợ chồng em yêu thương chân thành, hòa hợp nhau trong cuộc sống hàng ngày nên cuộc sống có đôi chút khó khăn về kinh tế cũng rất vui vẻ. Hai đứa chung lưng đấu cật , cùng nhau phấn đấu đến lúc cuộc sống bắt đầu thư thái, thoải mái không phải lo nghĩ đến kinh tế nữa, con cái đầy đủ trai gái, ngoan ngoãn học hành giỏi giang.
Nhưng tưởng từ đây mình có thể sống cuộc sống ko lo toan và toàn tâm cho hạnh phúc lứa đôi. Ngày trước do lo làm ăn lại kinh tế không đủ,con nhỏ đời sống tình dục cũng lúc trồi lúc sụt, cũng ko đến nỗi chán nản nhưng chưa thực sự thăng hoa. Sau khi sinh em bé thứ 3 xong cuộc sống thư thái, vợ chồng yêu thương hòa hợp trong đời sống hàng ngày lẫn đời sống tình dục. Thời gian này vợ chồng có nhiều thời gian dành cho nhau nên vợ chồng em vô cùng thỏa mãn và hạnh phúc với hôn nhân của mình.
Đùng 1 cái cách đây 1.5 năm em bị tai nạn giao thông trên đường đi làm va chạm giữa xe máy của em và xe ô tô 45 chỗ. Một cú sốc vô cùng lớn với gia đình em. Lúc bị em được mang đi cấp cứu với chuẩn đoán của bác sĩ là 98% là không qua khỏi. Nhưng ông trời lại không lấy mạng của em. Em qua cánh cửa tử thần với tình trạng : Chấn thương cột sống, dập tủy làm liệt 2 chân, toàn bộ phần da thịt từ thắt lưng xuống đến 1/3 đùi bị dập nát, hoại tử. Qua quá trình gần 9 tháng ở các bệnh viện em trở về nhà với tình trạng : da thịt sẹo chằng chịt lồi lõm, toàn bộ khung chậu bị vỡ nát nên phần hông và mông méo mó, do mất gân cơ. Toàn bộ 2 chân từ đầu gối xuống hết bụng chân cũng là sẹo lồi lõm do lấy da ở đó để vá da tự thân lên phần hông và đùi. Nói chung từ thắt lưng trở xuống đến cổ chân toàn bộ là sẹo, chỉ hở nửa đùi là ko có sẹo. 1 chân có cảm giác nhưng kém, 1 nửa chân còn lại không có cảm giác.
Một điều tồi tệ nhất với người chấn thương cột sống là vệ sinh cá nhân không tự chủ. Em bị rỉ tiểu, ko giữ đc nước tiểu trong bàng quang nhiều, cứ đầy 1 chút là tự động rỉ ra nhưng không hết phải dùng thông tiểu để cho nước tiểu ra hết. Hiện tại em chống được 1 gậy đi quanh nhà nhưng đi 1 cách vẹo vọ (ko đi được nhiều và xa) , có thể tự phục vụ được bản thân và chăm lo và dạy dỗ con học hành.
Với em là 1 cú sốc quá lớn tưởng chừng không thể vượt qua được. Lúc ở viện em cũng đã bị sang chấn tâm lý ( dạng như hoang tưởng) nhưng em cũng đã thoát được ra. Với sự chăm lo của 2 bên gia đình và đặc biệt sự chăm lo của chồng em. Em cũng đã đc sống và về nhà với con. Khi em bị ,1 tay chồng em lo toan từ kinh tế lẫn chạy chữa ở viện cho em. Chồng em nghỉ hẳn việc trong suốt 3 tháng em nguy hiểm nhất để tự tay chăm sóc em. Đi suốt 2 viện lớn không thể thấy ai có thể tự tay chăm sóc vợ mình như chồng em. Gần như tất cả mọi việc đều tự tay làm mặc dù luôn có người cùng chăm lo. Em không thể diễn tả hết những kho khăn khi chăm sóc 1 bệnh nhân nằm liệt với diện tích trên 10% da thịt bị hoại tử đâu ạ. Vô cùng khó khăn và gian nan.
Khi trở về từ viện mọi người luôn bảo người em được như thế này là quá tốt rồi, các bác sĩ cũng nói là 1 kỳ tích với em. Đúng thật để được trở về với gia đình và các con thì như này đã là hạnh phúc lắm rồi. Thời gian chữa chạy vết thương da thịt cũng là thời gian em tự chữa tổn thương tâm lý. Cũng tương đối ổn định để đối mặt với cuộc sống. Nghĩ tích cực và sống tích cực. Nhưng khi trở về với hiện thực cuộc sống thì ôi có vô vàng vấn đề mình không thể ngờ tới. Đặc biệt giờ là vấn đề của chồng em. Khi ở viện mãi mê chăm sóc không nghĩ được gì. Nhưng giờ trở về hiện tại cuộc sống chồng em lại vô cùng sốc, không thể chấp nhận thực tại, tâm lý cực kỳ bị ảnh hưởng. Chồng em ko thể quen được khi cuộc sống trước đây đang diễn ra như mơ ước mà bây giờ mình ko có gì. Khi qua trở về đời sống tình dục vô cùng chán, em thì phần đấy vẫn có cảm giác nhưng nó lại ko có sự co bóp, nó như 1 cái hang rộng. Đã thế đôi khi quan hệ nước tiểu còn bị rỉ ra. Chồng em với nhu cầu trước đây cũng tương cao. Nên chồng em ko thể quen và chấp nhận được thực tại.
Ngoài việc sex chồng em ko thể chấp nhận sự thật vợ mình bị như vậy. Luôn oán hận tại sao cuộc đời mình lại phải gánh chịu số phận như vậy. Khi không thể thỏa mãn được sex chồng em đã đi ngoại tình, tìm được 1 em tương đối hợp với mình (đã ly hôn chồng và ko phải nuôi con, trẻ đẹp, kém chồng e 12 tuổi). Với trực giác của 1 người vợ em biết, nhưng em ko nói, em chấp nhận.
Nhưng chồng em đi lại cảm thấy có lỗi với vợ và nghĩ mình cũng ko thể giấu được nên đã thú nhận với em. Cũng đoán được phần nào nhưng em cũng hơi sốc. Nhưng rồi bình tĩnh lại, 2 đứa ngồi nói chuyện và đưa ra các giải pháp :
1 là sẽ có cuộc sống song song giữa đôi bên , em chấp nhận cho chồng đi giải quyết nhu cầu nhưng phương án này cũng không được vì bên kia họ ko chấp nhận sống mà ko danh phận.
2. ly hôn
Nhưng chồng em cũng ko chấp được ly hôn vì các con và bảo là vẫn yêu thương em, 14 năm sống hạnh phúc với nhau giờ vợ bị như này anh không thể làm vậy được. Nếu ly hôn vợ thì cả đời đau đáu 1 nỗi đau, và ảnh hưởng nhiều đến các con lắm. rồi xây dựng cuộc sống mới có được như ý không....
Chồng em đã không vượt qua được tình yêu dành cho vợ con và hiện tại chồng em đã ko qua lại với bên kia nữa và quay lại về cuộc sống bên vợ con nhưng chồng em luôn sầu não, ngoài sex ko được thỏa mãn và vẫn luôn không chấp nhận được thực tại. Chồng em luôn u uất và bảo không biết làm thế nào để đi qua cuộc đời mấy chục năm nữa. Chồng em vẫn luôn nhớ về cuộc sống ngày xưa, rồi nhìn xung quanh bạn bè người thân người ta trọn vẹn mà ao ước. Em đã động viên chồng suy nghĩ tích cực và tìm niềm vui khác để đỡ suy nghĩ. Khi đi làm công việc nhiều và vất vả cũng không có thời gian suy nghĩ nhưng tối đến về nhà ăn uống và lo cho các con xong thì quay trở lại chỉ còn 2 vợ chồng , có sex nhưng ko có cảm xúc, vì bản thân nhìn những vết sẹo chằng chịt trên nửa cơ thể em đã ko có cảm xúc rồi chứ đừng nói đến lúc vào cuộc lại ko có sự phản ứng (chắc do em bị tủy sống nên ảnh hưởng đến bộ phận sinh dục ko có sự co bóp). Vì không có cảm xúc nên chỉ là đói quá nên phải ăn thôi. Chồng em phải xem phim sex để lấy thêm cảm xúc, cũng oral cho nhau nhưng ko thể được. Vì không có sự cuốn hút nên chỉ tầm 2p chồng em đã xuất rồi. 1 cuộc yêu từ lúc bắt đầu chắc không đươc 10p là kết thúc. Kết thúc trong tình trạng không có cảm xúc.
Em còn rất yêu chồng và không muốn gia đình ly tán và chồng em cũng không muốn ly hôn. Nhưng chỉ là chồng em không thể chấp nhận được cuộc sống thực tại,luôn u uất và buồn rầu? Em phải làm sao với chồng em để chồng em lấy lại năng lượng tích cực để sống. Chứ cứ để mãi như này tinh thần luôn mệt mỏi có khi mắc bệnh mất???
Em viết trong tình trang rối bời, em cũng ko biết anh có thể hiểu được câu chuyện của em như thế nào? Vợ chồng em không muốn ly hôn và không lựa chọn phương án ly hôn. Nếu có ly hôn với tình trạng của em không làm ra tiền và bệnh như vậy thì sẽ ko được nuôi con. Mà em không thể chịu được việc sống không có các con.
Tất cả mọi cố gắng sống của em là để trở về với các con. Mà giờ lại không có các con chắc em ko thể sống được. Em và chồng em vẫn rất yêu thương nhau. Chỉ là không biết làm thế nào để chồng em phấn chấn trong cuộc sống.
Nhận xét
Đăng nhận xét