Em trả thù chồng ngoại tình thành công rồi!

Em trả thù chồng ngoại tình thành công rồi! Em đã khiến chồng em đau đớn và nhận đủ quả báo. Nhưng sao lúc này lòng em trống rỗng quá…



Em đã từng có một gia đình vô cùng hoàn mỹ. Một người chồng đẹp trai, thu nhập tốt, có tiếng nói trong xã hội. Ai cũng xuýt xoa rằng em tốt phước khi có một người chồng như anh ấy. Thế nên em chăm chút cho gia đình nhỏ này của em bằng 200% sức lực của mình. Kể cả mẹ chồng em có thế nào, em cũng vì tình yêu của mình dành cho anh ấy mà chấp nhận hết. Mẹ chồng em là một người vô cùng vô cùng khó chịu. Chị dâu trưởng kết hôn với anh trai chồng em được 6 năm phải bỏ chồng vì không chịu nổi. Vậy mà em sống với mẹ chồng được tận 8 năm và khiến mẹ chồng đối xử với em như con đẻ. Em vẫn nghĩ rằng mình sống thật lòng mình thì đá núi cũng phải mòn. Em đối xử với mẹ chồng như cách em đối xử với mẹ em vậy. Là trân trọng, biết ơn, lắng nghe và thật tâm đặt mình vào vị trí con gái của mẹ. Nên chỉ sau 1 năm đầu tiên, mẹ chồng em đã thay đổi hoàn toàn trong cách đối xử với em. Em không cho rằng mình khéo léo hay mình giỏi nhẫn nhịn. Chỉ là em trân trọng mẹ chồng thôi. Em hiểu tính khí người già và có bệnh tật trong mình. Mẹ chồng em sau 1 năm làm mình làm mẩy các kiểu thì đã khóc và ôm em bảo em khiến bà thấy hạnh phúc của một người mẹ. Điều mà con gái bà (chị gái của chồng em) cũng không làm được. 

Em có mẹ chồng đứng về phía em nên chồng em là người hạnh phúc nhất. Chồng em đi đâu cũng khoe việc em thân với mẹ chồng. Chưa kể với chồng, em không chỉ là người vợ biết chăm sóc chồng mà còn là chỗ dựa cho anh ấy trong công việc. Bao lần công ty anh ấy khốn đốn, em luôn là người tư vấn và hỗ trợ anh ấy. Bởi dù gì em cũng tốt nghiệp ĐH Ngoại Thương, có thâm niên làm việc ở nhiều tập đoàn lớn. Đến mức mà anh ấy nằng nặc đòi em nghỉ việc về giúp anh ấy. Nhưng em đều từ chối là bởi em sợ cảnh hai vợ chồng 8 tiếng công sở nhìn thấy nhau, về đến nhà lại nhìn mặt nhau. Em vẫn muốn mình đi làm bên ngoài, về chăm sóc chồng. Cách mặt nhau 8 tiếng, về lúc nào cũng đầy chuyện để ríu rít với nhau.

Chúng em đã vô cùng hạnh phúc suốt 6 năm, có với nhau 2 đứa con đủ nếp tẻ. Vậy mà… Ngày em bầu bì và sinh đứa con thứ 2 cho anh ấy cũng là ngày anh ấy phản bội lại tình yêu và sự hy sinh của em. Ban đầu em không tin đâu. Em còn cho rằng sếp em dựng chuyện. Nhưng sếp em đã “tận tình” giúp em khám phá ra sự thật. Là chồng em có một mối quan hệ bất minh với một người phụ nữ. Cô ta là kiểu phụ nữ buôn người. Cô ta chuyên cặp với các quan chức và các doanh nghiệp và ăn tiền ở hai phía. Có nguyên một group kín của những người phụ nữ kiểu này trên zalo. Ở đó, những cô gái kiểu này trao đổi đàn ông cho nhau. Những người đàn ông có tiền và có chức danh. Họ dùng vốn tự có để buôn bán thông tin, dắt mối, kết nối doanh nghiệp với các quan chức và ngược lại. Chồng em vì muốn một gói thầu được thông qua đã kết nối với cô ấy- người tình bí mật của một quan chức. Thường thì nhiều người chỉ đưa tiền là xong nhưng có thể vì chồng em đẹp trai nên cô ấy muốn tình hơn muốn tiền. Chồng em và cô ấy đi khách sạn với nhau trong thời gian em bầu bì. Tất nhiên, cô ấy chẳng có nhu cầu cướp chồng em, phá hoại hôn nhân của em đâu. Bởi làm người tình của quan chức giúp cô ấy có nhiều tiền hơn là làm người tình của chồng em. Nhưng nhiêu đó cũng đã đủ khiến em đổ gục rồi. 

Nếu đơn giản, em chỉ cần ly dị chồng là xong. Vì em đủ sức nuôi 2 con không cần đến tài chính của chồng. Nhưng em đã không làm điều đơn giản đó. Mẹ chồng em thì đổ bệnh sau khi em kể cho mẹ chồng em chuyện đó. Bà tuyên bố từ mặt con trai nếu như con trai bà không quỳ xuống xin lỗi em, không giữ lại được em. Thật ra không cần bà làm vậy thì chồng em cũng vẫn làm theo. Chồng em sợ hãi tột độ khi em phát hiện ra điều đó. Anh ấy đã bỏ cả làm để ở nhà suốt 1 tháng bên em hòng muốn em tha thứ. Suốt 1 tháng đó chồng em như một kẻ đáng thương. Chỉ là em không sao nuốt trôi nổi cơn đau này. Và em đã trả thù chồng bằng cách em cũng cặp với chính sếp mình. Phải, người sếp “tận tình” giúp em bắt gian là bởi anh ta luôn thèm muốn em. Anh ta nhân chuyện này để nhảy vào và xúi giục em trả thù. Thật ra chẳng ai có thể xúi giục em được nếu như em không muốn. Nhưng trong trường hợp này là em muốn. Thế nên em sử dụng anh ta luôn. Ban đầu đúng là em vô cùng hả hê. Cảm giác như mình trả thù thành công. Ông ăn chả thì bà ăn nem. Em làm tình với sếp mình mà trong đầu chỉ toàn những sự hả hê. Dù vừa sinh con xong chưa được 6 tháng, người ngợm còn rặt mùi sữa và nguyên rổ bụng. Nhưng sếp em vẫn hân hoan vì anh ta đã nhắm em từ hồi xưa rồi. Quả thật thời gian đầu, sự hả hê khiến em bớt hận chồng hơn. Kiểu suy nghĩ mình làm vậy là hoà. Em cố tình để lộ ra những tin nhắn âu yếm và cả hình ảnh riêng tư ôm ấp nhau. Chồng em đã tức điên lên và tát em một cái. Nhưng rồi anh ấy lại cầu xin em đừng làm vậy với anh ấy. Anh ấy tha thứ cho việc em đã làm để mong em tha thứ cho việc anh ấy đã làm. Để 2 vợ chồng có thể làm lại từ đầu. Nhưng em như một con thú tham lam. Em vẫn không ngừng hành hạ anh ấy bằng việc vẫn lén lút gặp sếp em. Thật ra là không phải lén lút gặp để làm tình đâu ạ. Chỉ là lén lút gặp cafe thôi. Bởi em không còn động cơ làm chuyện đó nữa. Là em không muốn làm chuyện đó nữa dù sếp em phát điên lên đòi hỏi. Nhưng kể cả không làm chuyện đó mà vẫn gặp nhau thì vẫn là khoét thêm vào nỗi đau của chồng rồi. Gia đình gặp chuyện khiến chồng em không còn tâm trí làm việc. Lại thêm dịch Covid khiến công ty chồng em bất động theo. Tháng 8 năm ngoái, công ty chồng em giải thể. Bản thân chồng em sống như một cái bóng. Anh ấy sa đà trong cờ bạc và rượu chè. Hôn nhân 8 năm, hạnh phúc 6 năm, 2 đứa con, tất cả đều tan hoang. Em cũng nghỉ việc ở chỗ làm để dứt bỏ sếp. Em chuyển sang một nơi làm mới. Nhưng chồng em thì không đứng dậy nổi nữa. Em đã chiến thắng nhưng hôn nhân của em thì thua cuộc. Mẹ chồng em đổ bệnh. Bà chỉ suốt ngày đấm ngực khóc. Em bao lần viết đơn ly hôn nhưng rồi không đủ tàn nhẫn để kết thúc. Em đã khoét vào vết thương của chồng những nhát dao trí mạng rồi. Em không biết mình có còn đủ tư cách để dọn dẹp lại chiến trường này và cho cuộc hôn nhân của em một cơ hội tái sinh không nữa. Lòng em lúc này trống rỗng quá. Em nhận ra mình vẫn còn rất yêu chồng. Và chồng em, chắc vẫn còn rất yêu em. Chỉ là chúng em đã đẩy mọi thứ đi xa quá. Là em đẩy mọi thứ đi xa quá và anh ấy thì sụp đổ không đứng lên nổi. Đã nhiều đêm, em và anh ấy nói chuyện với nhau nhưng cả hai đều không sao có thể lấp đầy được vực thẳm ngăn cách giữa hai người. Giờ chúng em chỉ biết nhìn vào 2 đứa con để tồn tại. Anh ấy cũng bảo rằng anh ấy không biết phải làm sao lúc này nữa. Nếu em muốn ly hôn, anh ấy cũng sẽ không ký đơn vì không thể buông tay được. Nhưng để xây dựng lại, chúng em phải làm sao đây anh?

Nhận xét

Bài đăng phổ biến