Ly hôn văn minh không phải là sự may mắn

Li hôn văn minh không phải là sự may mắn, đó là sự lựa chọn - chọn những điều tốt đẹp cho con cái, giữ lại những điều tốt đẹp về nhau…



Tôi có một cuộc hôn nhân thất bại nhưng lại có một cuộc li hôn thành công: làm bạn với chồng cũ.

Mình có cuộc hôn nhân bắt đầu bằng tình yêu và kết thúc bằng hết yêu mà anh chồng cũ hay đùa: hôn nhân là nấm mồ chôn tình yêu.

Mình cũng không biết tụi mình có vấn đề từ lúc nào chỉ biết sinh xong, con gái tầm 2 tháng thì mọi sự mất kết nối bắt đầu, chồng cũ mình có bạn tri kỷ - mọi vui buồn đều chia sẻ với cô ấy, rồi mình cũng biết, rồi mình cũng do nóng tính, tự ái đã xử lý mọi thứ tệ hơn, làm Mối quan hệ của mình và chồng cũ ngày càng mất kết nối sâu sắc hơn, đến lúc tách thành 2 nhà và anh chính thức yêu người khác - một người con gái khác (ko phải cô bạn tri kỷ trên) và anh thừa nhận điều đó, nói rõ ràng từng câu từng chữ: anh đã hết yêu em, anh đã yêu người khác, giờ a chỉ còn trách nhiệm làm Bố của con, không còn trách nhiệm làm chồng của em, giấy tờ e muốn thế nào thì như thế ấy.

Lúc ấy mình đau lắm, nhưng mình là đứa lì lợm, không dễ dàng bỏ cuộc, mình mất 2 năm quay cuồng trong việc níu kéo, hàn gắn, thậm chí bài cuối: đem con về nhà bố mẹ chồng ở cùng dù chồng không ở đó, a ấy ở riêng vì mình vẫn đinh ninh anh là con trai duy nhất sẽ quay về nhà chỉ là sớm muộn mà thôi. Nhưng sau 2 năm khi mình nhìn thấy rõ tụi mình không thể kết nối được, tụi mình là 2 mảnh ghép mãi không thể hoà hợp thì sau 1 đêm nói chuyện thẳng thắn với nhau tụi mình ra toà: mọi thứ diễn ra nhanh chóng trong vòng 3 tuần - nhanh đến mức người trong cuộc còn ngỡ ngàng. 3 tuần đó bao gồm: đưa đơn ra toà, 2 đứa tình tang ra toà - rất vui vẻ, hoà nhã với nhau, xin nghỉ việc ở Hà Nội, tìm việc mới ở SG có 3 tuần bàn giao + 1 tuần được nghỉ cho hết phép, và vừa xinh thời gian mình nhận việc ở SG, chuyển toàn bộ đồ từ HN về lại SG.   

Mình mất thêm 2 năm để học và nhận ra nhiều bài học giá trị trong cuộc hôn nhân thất bại đó: bài học về yêu thương bản thân mình, bài học ứng xử với bạn đời - tương kính như tân, bài học về mối quan hệ nhà chồng gần nhưng không thân, xa nhưng không cách, học cách làm mẹ vừa làm bố, học cách chiến đấu hết mình nơi công sở để có sự nghiệp và học cả cách từ chối những người đàn ông đèo bồng quanh mình luôn chực chờ “xơi tái” mình chỉ vì mình là single mom. 

Mình tự hào vì li hôn thành công bởi vì sau tất cả bão giông, khi quyết định đặt viết xuống ký tờ đơn li hôn thì mọi thứ giữa mình và chồng cũ Chấm Dứt, mình và a ấy sẽ ở vai trò mới: đối tác nuôi dạy con gái của tụi mình - Bé Nhím. Để làm được điều đó mình đã làm: 

Trước li hôn tụi mình có 1 buổi nói chuyện rõ ràng với nhau: về con cái, cách nuôi dạy sau này ... và hơn ai hết tụi mình lựa chọn đặt quyền lợi của con lên hàng đầu, để làm được điều này tụi mình lựa chọn:

- Mình lựa chọn xem chồng cũ như là bạn, đồng nghiệp cũ trước đây, không nhai lai các lỗi lầm cũ, không nói lại chuyện cũ đã qua - mọi thứ đã giải quyết dứt điểm khi đặt viết xuống ký tờ li hôn. Chồng cũ mình cũng lựa chọn việc mình tính khí thất thường và lâu lâu nổi cơn vì chuyện gì đó không vừa ý và nói chuyện xong ổng hay nói bà điên không chấp ha ha ha.

- Mình lựa chọn việc tạo điều kiện cho 2 bố con gặp nhau, đi chơi cùng nhau. Mình hay sắp xếp hè/lễ dài cho Nhím ra thăm bố, mình chủ động mua vé máy bay để con mình đi, chuyện tiền bạc chẳng đáng gì với niềm vui của con mình được gặp và chơi với bố cả.

- Mình lựa chọn việc nuôi dạy con là có sự trao đổi và đồng thuận từ bố Nhím - tránh cảnh trống đánh xuôi kèn thổi ngược, việc chọn trường cho Nhím hay quyết định những gì liên quan đến Nhím đều có sự đồng thuận từ bố Nhím, kể cả việc đi nước ngoài nếu có.

- Mình lựa chọn không xen vào việc cá nhân của nhau đặc biệt chuyện tình yêu, chuyện gì cần biết thì biết nhưng không ý kiến, tất nhiên chẳng có kiểu “ăn ko được thì phá cho hôi” đời mình mình sống, sống rực rỡ hơi đâu quan tâm chuyện người khác nhưng có 1 thứ tuyệt nhiên 2 đứa mình cam kết với nhau: bảo vệ Nhím - không để con tổn thương từ/vì người thương của mình.

- Tụi mình lựa chọn: tiền bạc phân minh - ái tình dứt khoát, nên 7 năm nay sau li hôn mình chưa từng nói với bố Nhím về chuyện tiền bạc, đúng ngày 1 hàng tháng auto matic TK mình sẽ nhận được tiền cấp dưỡng - mà nếu ko có mình cũng chẳng quan tâm bởi với mình 1 ông bố có trách nhiệm thì sẽ phải tự thực hiện điều đó, chẳng nhọc lòng làm gì. 

Và hơn hết để mọi thứ êm đẹp mình đã phải học cách sửa mình, cách giao tiếp giữa mình với bố Nhím, với bạn gái bố Nhím, với những mqh giữa 2 đứa mình ... mình học cách bỏ ngoài tai, ko tham gia vào những việc ko liên quan đến mình và quan trọng học cách khép lại những gì đã hết, hết duyên thì chia tay - quyết định thì không hối hận, ko dây dưa, ko ấm ức và đặc biệt Không Đàn Bà, ngẩng cao đầu bước tiếp, sống cuộc đời của mình dù rực rỡ hay không tự mình biết, thế thôi.

Đến giờ mình vẫn không hề hối hận trong cuộc hôn nhân này dù là với mình hôn nhân này rất buồn nhưng mình đã đúng khi Lựa chọn Bố cho con mình - Bố Nhím vẫn là ông bố tốt, yêu con và chơi với con cực xịn - với mình vậy là đủ, ai giữ vai trò người ấy - làm tròn bổn phận là được, tụi mình vẫn là ông bố bà mẹ trên con đường mỗi ngày tốt hơn để nuôi dạy con cái nhưng với tụi mình đã là Người Cũ của nhau - không còn bất cứ vướng bận gì. Cám ơn anh chồng cũ.

Li hôn văn minh không phải là sự may mắn, đó là sự lựa chọn - chọn những điều tốt đẹp cho con cái, giữ lại những điều tốt đẹp về nhau, thế thôi.


PS: tấm hình vừa chụp cách mấy ngày trước của cả nhà trong chuyến camping nhân dịp sinh nhật Nhím 9 tuổi

Nhận xét

Bài đăng phổ biến