Sinh đủ nếp- tẻ, chồng bỗng hết ham muốn
Em có một vấn đề hôn nhân khá là khó tâm sự, hỏi han mọi người xung quanh nên muốn xem ý kiến mọi người như thế nào.
Em và chồng 30 tuổi, quen nhau từ khi học cấp 3, đều là kiểu mối tình đầu và đến nay được 13 năm, kết hôn được 3 năm, có với nhau một bé gái 14 tháng tuổi và em đang bầu một bé trai được hơn 6 tháng.
Thời gian yêu nhau lẫn hôn nhân bọn em tất nhiên không phải lúc nào cũng một màu hồng nhưng đều có thể vượt qua. Gia đình em cũng không gặp bất kì vấn đề kinh tế nào do chồng em rất giỏi kiếm tiền, không hề có suy nghĩ vợ ở nhà chăm con là ăn bám. Vấn đề em gặp phải là chuyện chăn gối.
Ngay từ khi kết hôn xong, em đã có cảm giác tần suất của bọn em khá ít đối với vợ chồng son, chỉ mỗi 1 tháng/lần, em có đề cập chuyện này thì chồng em bảo cũng bình thường thôi mà, chưa định có con thì cần gì nhiều lần hơn.
Được 1 năm hơn như thế thì bọn em quyết định có con và may mắn là vừa thả thì e dính bầu ngay. Sau đó dù thai kì e khá thuận lợi, không hề ốm nghén, thai nhi khoẻ mạnh nhưng tụi e cũng chỉ gần gũi chừng 2-3 lần gì đó từ khi e mới bắt đầu biết có thai cho đến tận khi con được 3 tháng. E có hỏi thì anh bảo có bầu thì kiêng cữ cho an toàn, e cũng ngại vì kiểu như mình đòi hỏi là mình không lo lắng cho con mình nên e đành thôi.
Sau lần gần gũi lại khi con được 3 tháng, tụi e chỉ gần gũi thêm 2 lần nữa khi con được 6 tháng và 9 tháng. Đó là lúc e dính bầu bé thứ hai. E cảm thấy mình may mắn hơn nhiều người khi việc có thai tự nhiên đến với em rất dễ dàng nhưng e cũng không hoàn toàn vui vẻ khi có thai lần nữa quá sớm dù đã uống thuốc ngừa thai.
Sau khi biết được giới tính bé thứ hai là bé trai, mọi người đều chúc mừng em có đủ nếp đủ tẻ, động viên em thôi xem như cực một lần rồi khoẻ sớm, chồng làm ra tiền thì lo gì. Riêng em có cảm giác là sau khi biết đủ nếp đủ tẻ rồi thì chồng em liền thờ ơ hẳn luôn với chuyện gần gũi vợ.
Trải qua nhiều tháng ngày suy nghĩ, tìm hiểu xem chồng mình có người thứ ba không thì e nhận thấy hoàn toàn không có khả năng đó. Em nghiêng về suy nghĩ chồng em thuộc dạng không có nhu cầu sinh lý hoặc rất rất ít. Điều này khiến em rất muộn phiền vì không biết phải làm gì. Em nghĩ thôi mình ráng chịu như thế đến cuối đời, chồng mình ngoài việc đó ra thì được rất nhiều điểm khác mà người ngoài mong ước, mình lại có đến 2 đứa con cần lo lắng chăm sóc, trừ phi bố hỏng lắm thì mới bỏ chứ gia đình đầy đủ vẫn hơn.
Thế nhưng em vẫn còn khá trẻ, chỉ mới 30 tuổi, nghĩ tới việc phải sống trong một cuộc hôn nhân không tình yêu, tình dục thêm vài chục năm nữa làm em stress khá nhiều, việc đó dẫu sao cũng là nhu cầu sinh lý bình thường của con người, anh ấy không có nhưng em có. Mà nếu li hôn vì lí do chồng mình không gần gũi vợ thì cũng kì quặc và ích kỉ với hai đứa con thơ, không biết nói sao với ba mẹ hai bên.
Mong mọi người có thể cho em một hướng giải quyết tốt đẹp hơn so với chuyện im lặng chịu trận vì em chịu 3 năm nay đã thấy khó rồi
Nhận xét
Đăng nhận xét