Có những chuyện, khi lập gia đình rồi, chúng ta mới hiểu....

Trước kia cứ nghĩ rằng, có thể dùng tình yêu đối xử với nhau trọn đời. Sau này mới hiểu, tình yêu là điều kiện cần, không phải điều kiện đủ. 



Trước vật chất, trước cơm áo gạo tiền, tình yêu cũng mỏng manh và dễ gãy. Vì thế, con đường duy nhất để cùng sánh bước chính là không ngừng nâng cao giá trị của cả hai người, và cùng nhau chia sẻ những hệ giá trị chung.

Năm 18 tuổi, bạn nghĩ khi kết hôn là mất tự do, vì bị chồng con cấm cản. Mãi sau này mới hiểu ra, thứ khiến bạn chôn mình giữ bốn bức tường - chỉ có chính bạn mà thôi.

Trong cuộc tình, nếu không có sự chấp nhận của 1 trong 2 người, sẽ không bao giờ có kẻ thứ 3.

Sự quyết tâm của phụ nữ nhiều khi còn đáng sợ hơn sự tuyệt tình của đàn ông. 

Con cái chính là tấm gương phản chiếu sự dạy dỗ của cha mẹ. Chẳng có chuyện "Cha mẹ sinh con trời sinh tính đâu!". Mọi đứa con hư đều có phần lỗi lầm từ cách nuôi dạy thiếu khoa học của người làm cha mẹ.

Tất cả chúng ta đều lần đầu làm cha mẹ, vì vậy khó tránh khỏi sai lầm. Hãy học cách xin lỗi con cái, học cách làm bạn với chúng. 

Điều kiện lớn nhất trong một gia đình hạnh phúc không phải tiền bạc mà chính là sự chia sẻ và thấu hiểu. Thiếu hai điều này, núi vàng núi bạc cũng không mua được chút cảm tình.

 Thời gian con cái ở bên cha mẹ rất ngắn ngủi. Hãy trân trọng từng chút một! 

Chừng nào bạn chỉ nhìn vào nhược điểm của một người đàn ông để chì chiết, còn soi mói những tính xấu của chồng; chừng ấy ngày bạn còn bất hạnh đau khổ.

Biết đủ nhưng đừng ngừng cố gắng. Giá trị của tất cả chúng ta đều tụt hậu khi chúng ta dừng lại. Khi bạn ngừng rèn giũa bản thân, tự buông bỏ chính mình, bạn không thể mong ai yêu thương và trân trọng bạn được.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến