Khi bạn không chấp nhận chính mình thì không thể yêu thương người khác
Chúng ta thường tin rằng mọi người xung quanh nhìn thấy việc ta làm, hiểu rõ cảm giác của ta và có thể nhìn thấy nó rõ như ban ngày.
Tuy nhiên thực tế thì họ đang bận rộn với những nỗi đau cá nhân, vấn đề cả nhân và chẳng để tâm đến chúng ta chút nào đâu .90% thời gian họ sẽ không để ý đến bất cứ điều gì đang làm cho bạn cảm thấy xấu hổ. 10% thì họ sẽ cảm thông cho bạn. Vì họ cũng đã từng cảm thấy như vậy trong quá khứ.
Việc cần làm là bạn ngồi xuống hãy cảm nhận đúng những gì bạn cảm nhận. Sẽ không có gì xấu hổ khi cảm nhận như vậy. Thẳng thắn với cám giác ấy và để nó trôi qua đi. Kìm nén cảm xúc thì nó càng trồi lên.
Và nói với mình “ Dù có bất cứ chuyện gì mình vẫn yêu và chấp nhận bản thân mình”’
Bạn không đơn độc nhé. Xung quanh cũng có rất nhiều người đau khổ và có những nỗi niềm xấu hổ riêng.
Khi bạn không chấp nhận chính mình thì không thể yêu thương người khác hay chấp nhận những điều không hài lòng từ người khác. Và vì bạn không chấp nhận chính mình nên bạn dễ bị kích hoạt cảm xúc khi người khác có những hành vi thể hiện điều mình chối bỏ bên trong. Đơn giản họ đến phản chiếu những bất ổn trong bạn thôi.
Ví dụ bạn khắt khe với chính mình không giám tiêu tiền cho những gì thực sự quan trọng và yêu thích thì bạn sẽ cảm thấy bị kích hoạt cảm xúc với những người tiêu tiền cho những gì họ thích bởi vì trong bạn không cho phép mình làm điều đó. Bạn có thể nói họ phung phí, bạn ganh tỵ.
Ví dụ bạn tổn thương vì bị người khác chê bai mình 1 điểm gì đó về ngoại hình vì đơn giản trong bạn không chấp nhận chính mình với ngoại hình như thế
Ví dụ bạn đau đớn tưởng chừng không thể chịu nổi khi người yêu bỏ bạn đi bởi vì bạn trong quá khứ đã có những tổn thương mang cho bạn cảm giác như vậy và nó vẫn chưa được chữa lành.
Ví dụ bạn đi vào một mối quan hệ và gặp ngay 1 anh chàng không cam kết vì trong bạn không xác định được mình muốn gì trong trình cảm, đôi khi bạn có nỗi sợ thân mật và cảm thấy an toàn khi 1 mình. Vậy bạn hút họ đến để nói rõ điều đó thôi.
Tóm lại thì việc quay về ngồi lại làm việc với con người bên trong mình trên tinh thần chịu trách nhiệm 100% cho chuyện đã xảy ra, cho dù đó là chuyện xấu hổ tày đình gì đi nữa. Thì đó mới là con đường giúp mình thoát khỏi mô thức đó. Và công việc này không hề dễ dàng mà cần sự can đảm lẫn tỉnh thức vì đa số người ta hướng ra ngoài mãi bực dọc, đau đớn, chạy theo cảm xúc của người khác, đóng vai nạn nhân bị hại dễ hơn.
Nhận xét
Đăng nhận xét