Trước khi muốn tha thứ cho ai đó, bạn nên làm điều này

Trước khi nghĩ về tha thứ, tôi nghĩ việc đầu tiên bạn cần làm là hãy chữa trị vết thương cho chính mình trước đã. 



Mấy hôm nay đọc trên nhiều group có những câu truyện về việc bị tổn thương, phần nhiều bởi những lý do bị lừa dối.Tất nhiên ai rồi cũng sẽ rơi xuống hố sâu của sự đau khổ, có bạn đã tìm đến cách trả thù bằng việc đi yêu bừa, quan hệ bừa, để cho cái đứa gây ra nỗi đau cho mình nó cũng phải chịu nỗi đau khổ như vậy. Còn có những người đã quyết định tha thứ, chấp nhận làm lại, nhưng thỉnh thoảng vẫn cào cấu vết thương cũ, cho những vết rách không bao giờ liền miệng.

Hôm nay tôi muốn viết về sự tha thứ - một điều tôi nghĩ cần thiết trong cuộc sống của chúng ta. Tôi biết rằng có một số quan điểm khác nhau về điều này. Một số người tin rằng tha thứ cho người khác là điều cần thiết, những người khác thì không. Một số tin rằng bạn nên tha thứ nhưng đừng bao giờ quên trong khi một số cho rằng tốt nhất là hãy xóa tan mọi ký ức đau buồn đó và bắt đầu lại. Một số tin rằng tha thứ là điều cần thiết để chữa lành tổn thương, trong khi những người khác tin bạn có thể chữa lành mà không cần sự tha thứ.

Tha thứ luôn phụ thuộc vào bạn. Điều quan trọng là bạn cần biết vì sao bạn cần tha thứ và tha thứ vì điều gì? Chứ không phải tha thứ vì một áp lực nào đó, mà không phải bạn mong muốn. 

Trước khi nghĩ về tha thứ, tôi nghĩ việc đầu tiên bạn cần làm là hãy chữa trị vết thương cho chính mình trước đã. 

Bởi vì một người còn đầy đau khổ, còn đầy uất ức, liệu bên trong bạn có yêu thương có bao dung hay hận thù và uất nghẹn.

Chắc chắn rằng một người không biết xử lý đau khổ của mình thường vung vãi đau khổ ra xung quanh. Bản thân khổ và người xung quanh cũng khổ, thường là như vậy. 

Nếu như bạn có con cái, những đứa trẻ là những đối tượng đầu tiên hứng chịu những đau khổ, những cơn giận vô cớ, những lần nổi nóng không lý do. Vô tình những hạt giống sân hận của bạn được truyền sang những đứa con từ lúc nào bạn không biết. Có thể bạn chưa tin, nhưng cách hành xử của con bạn sau đó sẽ y hệt như bạn vậy. 

Khi những tổn thương đó còn trong bạn, chắc chắn rằng bên ngoài bạn đang gồng mình lên cố gắng cư xử như người bình thường, nhưng mỗi khi đối mặt với một tình huống tương tự như nỗi đau của bạn, hay khi nghe một câu truyện, một câu nói nào đó gần giống với những điều đã làm bạn tổn thương thì những vết thương đó lại loét ra, bên trong bạn là sự giằng xé, đầy mâu thuẫn, giống như cuộc chiến của thiên thần và ác quỷ.

Vấn đề là khi bạn còn mang nặng nỗi oán hận này, chúng sẽ làm ô nhiễm những khía cạnh khác trong đời sống của bạn. 

Ví dụ: Khi bạn nghĩ về một điều sự tổn thương nào đó đã xảy ra trong quá khứ và nỗi oán hờn bỗng trỗi dậy ở trong lòng bạn thì năng lượng tiêu cực của nó sẽ bóp méo những cảm nhận của bạn về những gì đang xảy ra, hay ảnh hưởng đến cách bạn nói năng và cư xử đối với người khác trong phút giây này.

Bạn hãy nhớ rằng nếu không có rác thì lấy gì để tạo phân xanh? Nếu không có phân xanh thì lấy gì để nuôi dưỡng hoa trái? Vì vậy, những đau khổ bạn đã chịu, những tổn thương bạn đã có, chúng đều là chất dẫn cho bạn biết, bạn cần học cách yêu thương chính mình, bạn cần sống khác đi. Hãy thử nghĩ xem nếu không bị đẩy xuống vực cùng sâu thẳm, mấy ai tin rằng mình có sức mạnh phi thường bên trong để nỗ lực, mấy ai nghĩ được mình có thể mạnh mẽ đến thế. 

Lựa chọn tha thứ hay không tha thứ được lặp đi lặp lại trong suốt cuộc đời của mỗi chúng ta.

Khi quyết định tha thứ, bạn sẽ đối diện với suy nghĩ: nghĩa vụ của bạn là tha thứ hay đó là lựa chọn cá nhân? Ý nghĩa của việc tha thứ so với không tha thứ? Điều gì sẽ xảy ra nếu họ không thực sự hối cải? Sự tha thứ thực sự dành cho ai? Khi bạn đặt ra cho mình những câu hỏi đó, đó là lúc bạn đang dần tỉnh thức và đang được chữa lành. 

Sự tha thứ chỉ đến một cách tự nhiên khi bạn nhận thức rằng nỗi hờn oán xưa cũ đó không có mục đích nào khác hơn là làm cho bạn tiếp tục bị khốn đốn trong giây phút hiện tại chỉ vì một điều đã xảy ra trong quá khứ, và chỉ để củng cố cảm nhận sai lâm về sự có mặt của một người, một tư cách nạn nhân nào đó trong bạn tiếp tục tồn tại.

Đối với tôi, tha thứ về cơ bản là để trút bỏ sự tức giận và bất kỳ tổn thương nào ở bên trong bạn. Nó có nghĩa là giải phóng mọi cay đắng, oán giận  đối với người khác. Nó có nghĩa là sự bình yên nội tâm. Nó là điều cần thiết cho quá trình chữa lành và của việc tha thứ cho bản thân mình. 

Tại sao tôi nói đến tha thứ cho bản thân mình, ai đã từng bị phản bội đều thấu tỏ, lúc đó bạn sẽ có hàng nghàn vạn câu hỏi tại sao? Nghe như là trách móc một ai đó nhưng thực ra ẩn đằng sau đó là sự trách móc chính mình, vì sao mình để chuyện này xảy ra, vì sao mình từng tin? Vì sao mình mù quáng? Vì sao mình không thoát ra được chuyện này? Vì sao mình yếu đuối?

Với hàng tỉ câu hỏi tại sao đó càng khiến cho bạn chìm sâu vào trong tiêu cực, trong sự cô đơn, trống rỗng, đôi khi là cảm giác thất bại. 

Chính vì vậy khi bạn quyết định tha thứ cho ai đó vì điều họ đã làm với bạn, điều đó không có nghĩa là bạn đồng ý với những gì họ đã làm hoặc tin rằng điều đó là đúng. Tha thứ cho người đó có nghĩa là bạn đã chọn không tiếp tục vấn đề này nữa; bạn chọn tiếp tục cuộc sống của bạn. Và bạn chọn tha thứ cho chính mình, cho những việc bạn đã để nó xảy ra, dù muốn hay không, để chính bạn chứ không phải ai khác được sống trong những ngày bình yên. 

Để bạn học cách yêu thương chính mình, rồi mới yêu thương người khác. Chấp nhận và từ bi với chính bạn, con người mà bạn đã từng là, và vốn là như vậy.

Mỗi lần bật khóc trong đêm khuya đều có một phần chết đi trong tim, chính những thứ chết đi đó, thúc đẩy cuộc đời bạn tiến về phía trước thênh thang, rộng mở. Cuộc sống càng rộng lớn, càng thêm hiểu vạn vật, hiểu chúng sinh. 

Tưởng ngày tận thế tới, cuối cùng rồi cũng sẽ qua...

Những trái đắng chúng ta từng ăn, những vết thương từng chịu, đi qua những ngày tháng khổ đau, chắc chắn có một ngày, sẽ trở thành ánh hào quang chiếu sáng con đường chúng ta tiếp bước. 

Ngày tháng đang tiếp tục cháy. Còn chúng ta, cuối cũng cũng đã được tôi luyện!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến