Hạnh phúc của tôi là Anh!!

 “Hứa với nhau rằng, sau này dù cuộc sống nghèo khó hay giàu sang, sung sướng hay vất vả, khỏe mạnh hay bệnh tật, trẻ trung hay già nua... vẫn một lòng một dạ yêu thương nhau, luôn sẻ chia và trân trọng cuộc hôn nhân này tới giây phút cuối cùng”

Đó là lời đầu tiên trong văn bản “thoả thuận trước hôn nhân” của tôi và anh cách đây 4,5 năm. 

#Hạnh_Phúc_Của_Tôi  chính là anh. 

Năm tôi 25 tuổi: tôi gặp anh

Năm tôi 27 tuổi: chúng tôi đính hôn

Năm tôi 28 tuổi: chúng tôi kết hôn

Năm 29 tuổi: chúng tôi ngồi ăn tối bên bờ biển rồi cùng đặt tên con gái đầu lòng là Nami, nghĩa là “sóng biển” trong tiếng Nhật

……..

Xuân hạ thu đông… ngày mưa ngày nắng đã qua đi rất nhanh. Con gái Nami của chúng tôi nay đã sắp tròn 3 tuổi. 

Chúng tôi đã cùng nhau trải qua quãng thời gian thanh xuân tươi đẹp, cùng viết cho nhau những bức thư tay, những tấm thiệp, những món quà tự làm bằng tất cả tình cảm từ trái tim mình.

Chúng tôi từng cùng nhau tiết kiệm vào trăm nghìn đồng mỗi tháng để đi khắp nơi và chụp những bức ảnh đầy ắp cảm xúc với mục tiêu có bộ ảnh cưới tự chụp của riêng mình. Và thực sự giờ nhìn lại bộ ảnh cưới của mình, mỗi bức ảnh đều rưng rưng xúc cảm. 

Chúng tôi đã cùng nhau tính đến chuyện cưới nhau, ở cùng nhà với nhau, tiền bạc, sự nghiệp, con cái, đối xử nội ngoại thế nào…. thật kỹ càng, cùng nhau viết ra những mong đợi của bản thân mình từ đối phương.

“Thoả thuận trước hôn nhân” với nhiều người là thứ phù phiếm vô tri, nhưng với chúng tôi, đó là tiền đề và cũng là tiêu chí xác định xem người kia có phù hợp để sống với mình tới cuối cuộc đời hay không?

Tôi chưa bao giờ phải lo nghĩ quá nhiều đến chuyện tiền bạc (do quan điểm sống chứ không phải vì chúng tôi có nhiều tiền), anh kiếm tiền từ tiếng Nhật, nghe tiếng Anh như người bản xứ, anh làm việc bằng tất cả nhiệt huyết trái tim mình để tạo ra những thước phim chuyên nghiệp nhất.

Tôi có được niềm tin mãnh liệt ở anh vì lời anh nói chắc như đinh đóng cột, anh đã hứa là nhất định phải làm, với anh, chữ tín còn đáng giá hơn ngàn vàng

Tôi chẳng bao giờ phải dọn dẹp quá nhiều vì tính anh ngăn nắp, gọn gàng, sạch sẽ. Thích lau chùi dọn dẹp mỗi khi rảnh và coi làm việc nhà là relax so với công việc trí óc nhức não ở công ty

Tôi chẳng bao giờ phải cố gắng thay đổi bản thân mình vì anh không cần điều đó. Anh chỉ cần tôi là tôi, “chỉ cần yêu thương anh là đủ”. Và sự thật là như vậy, tôi chỉ cần yêu thương thôi, mọi thứ đã được hoá giải rồi 🙂

Tôi chẳng bao giờ phải khó xử với ai vì đã có anh xử rồi. “Nóc nhà” là anh, “sàn nhà” cũng là anh.

Anh đọc sách cho con nghe từ lúc trong bụng mẹ, anh đưa tôi đi khám thai, đưa tôi đi xem tranh đẹp để con sinh ra có óc nghệ thuật 🤣, anh trải qua cơn đau đẻ thập tử nhất sinh cùng tôi, thay cho tôi từng chiếc băng vệ sinh lúc tôi chuyển dạ, anh lo lắng cho tôi lúc tôi nằm trên băng ca đẩy vào mổ đẻ cấp cứu.

Anh thức chăm con cùng tôi, anh pha sữa, anh thay bỉm, rửa mông, tắm gội cho con, đút con ăn, ru con ngủ… chẳng khác gì mẹ bỉm. 

Anh cùng tôi thống nhất cách nuôi con, cách dạy con, cùng chọn trường và định hướng nhiều thứ cho con, anh cùng tôi trên một chiến chuyến nuôi con 

Anh chơi đàn cho 2 mẹ con nghe, anh nấu Cà ri Nhật mỗi cuối tuần, anh lau chùi nhà tắm sạch bong, anh pha cafe theo khẩu vị của tôi một cách chuẩn xác nhất

Anh đọc sách cho con nghe, chơi với con những trò “đặc sắc” nhất, anh nghĩ ra những thứ hay ho để con trải nghiệm, anh mua đầm cho con gái cưng mặc, anh sẵn sàng ghé chỗ này chỗ nọ mua quà cho con mỗi chiều đi làm về.

Anh lạc quan và tích cực, anh hài hước trong mọi tình huống nên những khó khăn trong mắt anh sớm trở thành nhỏ bé. Với anh, cho đi chính là nhận lại, tiền không bao giờ là đủ, hạnh phúc hay không là do bản thân mình. 


Ở cạnh một người như anh, tôi thấy mình tốt lên rất nhiều. Với tôi anh như một mảnh ghép hoàn hảo, một vị cứu tinh sau rất nhiều thăng trầm trong quá khứ.

Với nhiều người, sau khi kết hôn, họ cần người kia thay đổi thế này, cố gắng thế kia, còn chúng tôi thì không.

Chỉ cần tương kính nhau, hỗ trợ nhau, cảm thông nhau

Chỉ cần một lòng một dạ trân quý nhau

Chỉ cần nghĩ đến nhau

Chỉ cần mỗi người làm tốt phần vai trò của mình, vòng hạnh phúc chắc chắn sẽ tròn trịa.

Nói dễ, làm mới khó

…………

Cách đây vài ngày tôi cắt tóc cho anh, tôi nhận ra tóc anh nay thêm nhiều sợi bạc, bất giác sống mũi cay cay vì tôi nhận ra rằng chúng tôi đã bên nhau một thời gian đủ để hiểu nhau trong từng ánh mắt, từng cử chỉ…. từng hơi thở 

Đúng người sẽ hạnh phúc

Đúng lúc sẽ bình yên

Chúc cho những ai đang có được tình yêu thì luôn nồng đượm

Chúc cho những ai còn cô đơn sẽ sớm được ý trung nhân

Còn những ai đang trong đau khổ thì sẽ bình tâm, sáng suốt và luôn bình an trong mọi sự lựa chọn của mình.

Huỳnh Thơ - Tiệm sửa chữa hôn nhân.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến