Đồng hành!
Người đàn ông dùng hơn mười năm tuổi thanh xuân tươi đẹp nhất của đời mình để cõng tôi đi qua giông bão cuộc đời.
Năm 18 tuổi tôi là cô gái xinh đẹp, tự tin, luôn nở nụ cười trên môi, là hình mẫu lý tưởng của các chàng trai.
Kết hôn ở tuổi 21 tôi càng rạng ngời hơn với nét đẹp của người phụ nữ trưởng thành, luôn sánh bước bên người chồng tài ba.
Ngày hạnh phúc nhất là ngày con trai tôi cất tiếng khóc chào đời _ kết tinh của một tình yêu đẹp.
Những tưởng niềm hạnh phúc sẽ trọn vẹn mãi mãi, nhưng biến cố bất ngờ xảy ra, sau khi sinh con 1 năm tôi bị u não _ trời đất như sụp đổ dưới chân.
Một thời gian sau đó, ngày định mệnh kinh hoàng đã đến, tôi phẫu thuật không thành công, bị liệt nửa người trên bàn mổ và mất đi trí nhớ 1 tháng.
Trong thời gian tôi bị liệt chồng tôi vất vả muôn phần, ban ngày đi làm, hết giờ vào viện chăm tôi, cho tôi ăn uống, cõng tôi đi dạo mặc dù trong viện có xe đẩy , kể cho tôi nghe về những kỷ niệm của 2 đứa, về cậu con trai của mình., Về người thân bạn bè. Buổi tối từ viện về nhà với con, và làm việc, anh nhận rất nhiều các báo cáo tài chính của các công ty , làm việc ngày đêm kiếm tiền chữa bệnh cho tôi.
Thời gian sau đó tôi phục hồi trí nhớ, tôi bàng hoàng khi biết mình bị liệt nửa người, tôi đau đớn và mất hết niềm tin vào cuộc sống, luôn tự ti, cách ly với thế giới bên ngoài.
Tôi nhớ mãi ngày 20-10-2012. Anh đến viện thăm tôi, anh mua tặng mẹ vợ 1 bó hóa, anh lấy ra thỏi son tô lên môi tôi và nói: hôm nay ngày phụ nữ Việt Nam, anh muốn nói với vợ rằng vợ anh là người phụ nữ đẹp nhất, đặc biệt khi em cười , nụ cười của em khiến mệt mỏi trong anh tan biến, chúng mình cùng nhau vượt qua anh yêu vợ mãi mãi. Cầu chúc vợ của anh nhanh phục hồi sức khoẻ , về nhà với bố con anh nhé. Tôi xua đuổi anh, tôi nói rằng: anh hãy bỏ em đi, cuộc đời này dài lắm, anh còn trẻ, anh vừa có sắc vừa có tài, ở bên một người vô dụng như em sẽ phí cả một đời. Em ko muốn làm trễ nải cuộc đời tươi đẹp của anh. Anh nói: anh thương và yêu em nhiều lắm, cuộc đời không ai biết trước được điều gì, điều không may xảy đến, anh sẽ cùng em đối mặt, bờ vai này luôn là điểm tựa của em...
Tôi nhìn cuộc sống tích cực hơn, bỏ qua buồn rầu đau khổ, tôi vui vẻ trở lại, yêu bản thân hơn và làm chủ được cuộc sống của mình. Tôi cố gắng ăn uống , tập luyện, đọc sách để trau dồi kiến thức. Cuối cùng nỗ lực được đền đáp, vài tháng sau tôi đứng và bước những bước đi đầu tiên, giây phút đó tôi oà khóc trong vòng tay của chồng.
Thời gian từng ngày, từng tháng, từng năm trôi qua... Mùa đông cũng như mùa hè, trời rét căm căm hay nắng cháy da cháy thịt. Anh dậy từ sớm đưa tôi đi điều trị ngoại trú, nội trú ở tất cả các bệnh viện lớn hà nội như Việt Đức, Bạch Mai, Y học cổ truyền Trung ương, châm cứu trung ương, y học cổ truyền quân đội, 108... Thầy lang đông y, tây y, nam y, bắc y ở các tỉnh thành, ai chỉ đi đâu anh đưa tôi đến đó. Từ 2013 đến 2016 tôi có thể bỏ lạng, tự tập bước đi 1 mình.
Có những lần anh đi nghỉ mát cùng cơ quan , bạn bè luôn đưa tôi đi cùng, hoặc những lần anh đưa gia đình nhỏ của chúng tôi đi chơi riêng ,tôi tự đi được anh dắt tay tôi, không đi được anh cõng tôi.
2017 tôi sinh mổ bé trai thứ 2, vì bản thân sức khoẻ yếu, dùng thuốc trong 1 thời gian dài nên bé cưng bị vàng da sinh lý, bác sĩ chỉ định chiếu đèn con bị nhiễm khuẩn chéo và viêm phổi sơ sinh. 2 vợ chồng tôi đồng hành cùng con hơn nửa năm ở bệnh viện xanh pôn. Có những thời điểm buổi chiều bác sĩ cho con xuất viện, nửa đêm con trở bệnh, tiếp tục nhập viện trong đêm. Sau khi con ổn định sức khoẻ, tôi gần như cũng kiệt sức, những cơn co cơ , viêm gân bả vai có rút , tê bì đau đớn đến cùng cực do máu không lưu thông, bị tắc mạch.... Anh lo lắng tìm bác sĩ đầu ngành, giáo sư tiến sĩ chữa bệnh cho tôi.
2019 sức khoẻ của tôi ổn định, anh mở cho tôi một shop bán giày dép thời trang. Trộm vía tôi kinh doanh có duyên nên rất đông khách, cũng phụ giúp được chồng tôi phần nào đó về kinh tế. Nhưng vì lý do sức khoẻ, con còn nhỏ không thường xuyên quản lý được cửa hàng , tôi tìm hiểu nguồn hàng và thị trường , tôi chuyển qua bán buôn giày dép. Hiện giờ công việc của tôi khá ổn định, sức khoẻ tuy vẫn phải điều trị thường xuyên nhưng đã tốt hơn nhiều.
Người ta thường nói thành công luôn tỉ lệ thuận với những gì mình nỗ lực cố gắng, chồng tôi anh từ 1 người giảng viên dạy kế toán đến khi tôi ốm đau bệnh tật không đủ chi trả viện phí anh chuyển qua làm kế toán nhân viên văn phòng, anh có năng lực và tinh thần trách nhiệm anh được bổ nhiệm lên phó phòng, trưởng phòng, trợ lý tổng giám đốc đến 2019 anh được bổ nhiệm lên vị trí phó giám đốc điều hành của một công ty trách nhiệm hữu hạn thương mại.
Từ giờ và những năm về sau.. Tôi hy vọng Người đàn ông của tôi sẽ mãi giữ được tinh thần thép như thế, bao dung và yêu thương gia đình nhỏ của mình vượt qua những bước ngoặt cuộc đời. Cảm ơn anh vì tất cả, những yêu thương và trân trọng.
Ngô Hà Trang - Tiệm sữa chữa hôn nhân
Nhận xét
Đăng nhận xét