TÔI ĐÃ ĐÁNH CƯỢC CUỘC ĐỜI ĐỂ LẤY 1 NGƯỜI ĐÀN ÔNG MÀ TÔI TỪNG RẤT GHÉT!!!
…bất ngờ… TÔI ĐƯỢC NHẬN LẠI LÀ HẠNH PHÚC VÀ YÊU THƯƠNG!!!!!
Ngày ấy, em mới học cao đẳng xong thì quen “anh”-chồng em hiên tại. Thấy người anh xăm trổ đầy ngực và tay, cùng mấy người bạn cũng vậy, nên em không hề thoải mái và không muốn làm bạn. Tình cờ bạn em có quen anh từ trước lại tự kể ra profile không có gì tốt đẹp của anh ấy, nên em đã phớt lờ đi khi anh cứ lấn tới bắt chuyện, hẹn cafe… anh hỏi gì trả lời đó cho có chứ không nói nhiều nên anh ấy cũng ngầm hiểu và tránh em dần. Khoảng nửa năm sau đó, chắc do có duyên (và thêm chút lì mặt của anh ) thì em và anh lại nói chuyện nhiều hơn, gặp nhau nhiều hơn mặc dù chỉ đi cùng bạn.

Sau thời gian ngắn tìm hiểu và tiếp xúc, em cũng thấy anh không xấu như em từng nghĩ, và em đã yêu anh từ lúc nào... Dẫn anh về ra mắt, ai cũng ngăn cản chuyện em và anh đến với nhau. Vì em lúc đó cũng được cho là khá gái, hiền lành, ăn học tử tế, cũng hoà đồng, thật thà nên khá nhiều vệ tinh vây quanh nhưng lại chọn yêu và lấy Anh- một người chưa có kinh tế, chưa sự nghiệp, gia đình không có gì ngoài căn nhà xây từ lâu chưa có tiền sơn, trong nhà chỉ có cái tivi đã rất cũ cùng mấy cái giường hơi tệ, bố anh đã mất , chỉ còn mẹ, 2 em gái và một quá khứ chẳng mấy tốt đẹp!…

Ngày yêu nhau, 2 đứa dành dụm được ít nào anh đều dẫn em đi mua vàng về gửi mẹ em (để mẹ và gia đình em tin rằng anh có thể cố gắng để lo lắng cho em 1 cách nghiêm túc). Thời gian sau em phát hiện mình có bầu, em báo với gia đình thì cả nhà vừa mừng vừa lo(do có bệnh về phần phụ nên em bị cắt đi 1 bên vòi trứng từ lúc học cao đẳng, gia đình sợ e khó sinh con nên mừng khi e có bầu) còn phần lo lắng vì hoàn cảnh anh như vậy, nên lo cho tương lai của em nếu lấy anh. Mẹ em bảo anh đi xét nghiệm máu, nước tiểu,.. vì mẹ sợ anh nghiện ngập, chơi bời! Mẹ nói: “nếu nó có gì thì cứ đẻ mẹ vẫn nuôi”. Còn anh thì thấy em bảo vậy lại vui mừng, cùng em đi khám. Anh bảo anh “bản lĩnh đầy mình!”

. Em cũng tin anh, vì qua thời gian yêu nhau, và bạn bè, người quen nói thì đúng là vậy. Anh đã cảm hoá em bằng tình yêu và sự chân thành của mình. Em đã có hình xăm trên người, vì anh mà em không còn ác cảm với người xăm mình nữa

Vậy là cuối cùng gia đình em cũng đồng ý cho chúng em về 1 nhà, anh nhờ mẹ em đưa lại hơn 2 cây vàng tụi em tích cóp để thêm 1 phần nữa anh tự lo đám hỏi, đám cưới và của hồi môn mẹ chồng trao em cũng là ở đó. Mẹ không có ai nương tựa, tự nuôi 3 đứa con đã rất vất vả nên em hiểu và chỉ thương mẹ chứ không trách. Đám cưới diễn ra trong sự hạnh phúc khó tả của cả 2, cách anh nhìn em cười trong ngày hôm ấy em sẽ mãi không thể quên được.

Cưới nhau rồi vẫn nhiều lời bàn tán từ phía họ hàng bà con dưới ngoại, nên anh tự ti lắm. Anh nói về ngoại anh rất vui, rất hạnh phúc vì những cảm giá đủ đầy ít khi anh có được. Nhưng cũng mặc cảm lắm vì anh chẳng có gì xứng đáng với em. “Vậy thì mình hãy cố gắng thật hạnh phúc anh nhé! Cố gắng kiếm tiền và hạnh phúc thật nhiều để chứng mình rằng lựa chọn của em không hề sai, ai chê cười họ sẽ tự nhận ra mà xấu hổ!”… em đã động viên anh như thế, và 2 đứa quấn quýt bên nhau,tựa vào nhau mà cố gắng! Anh không hút thuốc, rượu chè, đá kẹo… nhưng tính lại rất ngông, bướng. Vậy mà đã thay đổi nhiều lắm, cuộc vui của anh chỉ xoay quanh vk con, gia đình. Hầu như đi đâu cũng dính nhau như sam

Bầu 2 đứa con anh đều chăm em tăng 27,28kg mặc dù em biết tăng nhiều không tốt, nhưng đi siêu âm con khoẻ mạnh phát triển tốt là anh cứ vậy thôi

Năm năm lấy nhau, anh luôn cố gắng để em không bao giờ phải tủi hờn trong cuộc hôn nhân của mình. Chỉ cần em thích và anh có thể làm anh đều chiều ý em, bầu bí 2 lần anh đều xoa bóp lưng cho em mỗi tối và chúc em ngủ ngon rồi mới làm việc. Đi sinh ai thấy cũng khen “ck em tâm lí mà chịu khó thế!” Hầu như lo hết từ vệ sinh cho em, bỉm sữa cho con, nấu ăn đi chợ, lau dọn nhà…. đều k ngại việc. Quần áo anh luôn giặt tay, và mới được em mua máy cho khoảng 2 năm nay đó! anh chưa từng quên những ngày lễ trong năm. Có ít quà nhỏ, có nhiều quà to chứ không để em chịu thiệt. Đi chơi anh sẽ lo bế con, chăm con, kiêm cả chụp ảnh cho vk sống ảo nữa



Tới giờ thì tình yêu anh dành cho em vẫn chỉ tăng lên chứ không ít hơn lúc trước. Anh thể hiện điều ấy bằng việc cùng em chăm con, cùng em đưa đón con đi học, kể truyện cho con ngủ hay bằng việc đưa gia đình đi mua đồ linh tinh, đi trà chanh, trà đá chứ k phải những cuộc nhậu nhẹt thâu đêm suốt sáng với bạn bè….
Còn nhớ hồi trước, em sinh bé thứ 2, do quá tự ti về ngoại hình mà em bị khủng hoảng. Cũng may mà anh đã giúp em và nói có tiền anh sẽ cho em làm gì em thích. Em nói cai sữa xong bị teo tuyến ngực, em muốn đi làm ngực. Chẳng có tiền, 2 vợ chồng phải dành dụm cả năm trời vào 1 con heo đất! Vậy là năm nay anh đã giữ lời hứa với em rồi! Mẹ em không đồng ý anh cũng vẫn chiều em bằng được vì sợ em dỗi

. Anh đưa em đi Hà Nội nghe tư vấn, thăm khám chọn túi ngực. Đến ngày phẫu thuật cũng đi cùng để chăm em mấy ngày ở viện. Mặc dù có y tá ngồi chờ trong phòng nhưng cả đêm anh vẫn thức để thỉnh thoảng lại nắn chân tay cho em đỡ nhức. Vệ sinh cá nhân, bón cháo, tập đi cho em, cũng là anh làm. Chạy đi chạy lại mua đồ ăn, sinh tố, nước ép… những gì bác sĩ nói là tốt cho em anh đều chuẩn bị cho e ăn để hồi sức. Trên đường từ viện về thì liên tục hỏi “chồng đi đoạn sóc vợ có đau lắm không để đặt thuốc giảm đau”, rồi “vợ có lạnh không để chồng giảm gió”, “vợ có đói không, khát không?”… Em có thuốc giảm đau nên em ngủ trên xe, thì tỉnh dậy đã thấy anh che chắn nắng cho em từ khi nào rồi
Về nhà điều đầu tiên là vào dặn 2 đứa con”mẹ đang đau lắm nhé 2 đứa đừng va vào mẹ đừng bắt mẹ bế

” Nay là 6 ngày sau nâng ngực rồi, anh vẫn dìu e khi đau, và lo hết ăn uống, đưa đón con, ru con ngủ tới hôm nay để em không bị đau…. Vậy mới biết, anh đã yêu em biết bao nhiêu. Không uổng công em đã yêu anh và bất chấp như thế đúng không ạ?


Thời gian 5 năm hôn nhân không quá dài nhưng cũng đủ để chúng ta cùng nhau trải qua nhiều thăng trầm cuộc sống, những vất vả bon chen… chúng mình chưa dư giả, còn thiếu thốn nhưng không vì vậy mà quên đi cách yêu, đi điều quan trọng nhất. Em chỉ mong rằng, mãi về sau này chúng ta vẫn hạnh phúc như thế, dù cuộc sống có đủ đầy hay khó khăn chăng nữa, chỉ cần mình yêu nhau, mình tự biết cố gắng để sống tốt đúng k?

Giờ thì,NGƯỜI ĐÀN ÔNG XĂM TRỔ EM ĐÃ TỪNG LẢNG TRÁNH đã chiếm trọn trái tim em và sự tin tưởng của gia đình ngoại rồi. Nếu trái tim đồng điệu, thì những khác biệt vẫn có thể hài hoà. Nếu chưa hài hoà, hãy nghĩ xem mình và người ấy đã “yêu đủ” hay chưa cả nhà nhé!
Lời chúc em xin thay cho lời kết thúc. Chúc cho những trái tim ở đây đều được yêu thương một cách trọn vẹn và hạnh phúc nhất!

VÌ CHÚNG TA ĐỀU XỨNG ĐÁNG



— đang
cảm thấy được yêu.
Hà Vy - Tiệm sữa chữa hôn nhân.
#Doc-De-Thuong-Minh
Nhận xét
Đăng nhận xét